Tình Đã Xa

• Nguyên tác: Loss of Love
• Nhạc: Henry Mancini
• Lời: Bob Merrill
• Lời Việt: Nguyễn Thảo
• Trình bày: Hồ Đắc Anh Thi
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: NNRecord Entertainment (Saigon)
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Photo: Nguyễn Hải Dương
• Graphics: MarcMarc

TN:  Có nhiều ca khúc xưa cũ nghe từ lúc nhỏ, nhưng giai điệu cứ văng vẳng trong đầu, hoặc khi nghe loáng thoáng đâu đó, là bao nhiêu cảm xúc lại tràn về.  Tôi nhớ lần thoáng nghe bài Petite fleur, tôi thấy lòng bồi hồi nhớ đến mẹ tôi và mấy cậu mấy dì một thời xa lắc xa lơ.  Một lần khác là ca khúc La Playa đã làm tôi ngây ngất trong cảm giác lúc mới lớn khi vừa bước vào thế giới của vũ trường. Thật kỳ lạ.  Những cảm xúc ấy vừa mơ hồ, lãng đãng, lại vừa nhức nhối, ngậm ngùi.  Cũng nhờ vậy mà Hoa Thơ DạiBiển Chờ.

Tôi nghe nói bài Loss of Love cũng như vậy đối với Anh Thi, người sẽ mang ca khúc này đến với bằng hữu của KẻJazz qua bản Việt với tựa đề Tình Đã Xa.  Mà xa thật, vì lúc AT nghe người cậu đàn bài này thì cô vẫn còn nhỏ xíu.  Những cảm xúc mơ hồ ấy đã trở lại khi cô thoáng nghe giai điệu quen thuộc trên Spotify.  Và hôm nay, Tình Đã Xa.

Loss of Love được viết bởi nhạc sĩ Henry Mancini là ca khúc chính cho cuốn phim Sunflower phát hành năm 1970, sau khi ông đã minh chứng tài năng âm nhạc của mình qua những ca khúc trước đó như Moon River (1961) , Days of Wine and Roses (1962), Charade (1963), v.v…  Ca khúc có một giai điệu thật giản dị, thật dễ nghe.  Lời của Bob Merrill cũng không có gì đặc thù.  Nhưng lời ca cùng với điệu nhạc lại gây một ấn tượng thật êm ả, như một kỷ niệm xa rời và đầy luyến tiếc.

Tình Đã Xa

Tình yêu như cơn bão giữa khơi
Cho nước mắt trong tim tràn dâng
Rồi khi đã qua, cuộc tình thôi đã xa
Kỷ niệm vang âm biển hoang

Bầu trời xưa u ám xám mây
Không chút nắng cho khô tình ta
Giờ mây đã tan, cuộc tình theo gió qua
Còn đây nắng thơm trong hồn

Đã có khi trong câu hát thanh xuân ấy
Giữa cơn nắng hạ bỗng nghe lạnh gió đông về
Ngọn nến tình yêu lụi tàn

Ngồi nghe câu hát ngỡ đã quên
Khơi nỗi nhớ biết bao buồn vui
Tình xa để cho ta còn hương tóc ai
Rồi tim sẽ yêu trở lại

Loss of Love

Love is storm and wind and tide
All the tears your heart can hold
But I look back after loss of love
And know the days were gold

I see only shattered skies
Not a ray of light to find
But I look back after loss of love
And sunlight blinds my mind

Songs were sung with words as young as May
But in the midst of summer, winter came
A chill blew out the flame

Now the words of haunted songs
Ring as clear as they did then
Still I look back after loss of love
And live to love again

Nhạc Buồn

• Nguyên tác: Alguien Cantó
• Nhạc & lời: Udo Jürgens
• Bản Anh: The Music Played
• Lời Anh: Michael Hawker
• Lời Việt: Nguyễn Thảo
• Trình bày: Nguyễn Thảo
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: Eleven-Sixtteen Soundspace
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Photo & graphics: MarcMarc

TN:  Tôi chợt nghĩ ra; hình như đa số ca khúc trên cả thế giới thường mang nhiều nỗi u buồn.

Ở xứ sở như Việt Nam thời mới lớn, tôi có thể cho là âm nhạc phản ảnh đời sống.  Trong cuộc nội chiến trường kỳ, với bao cuộc phân ly, sinh tử, thì nỗi muộn phiền vướng mắc trong câu hát chẳng có gì là lạ lùng.  Ngay cả trong thời điểm nhạc jazz ở Mỹ, âm hưởng đau buồn của kiếp người bị bạc đãi vẫn bàng bạc trong âm nhạc thì cũng dễ hiểu.

Nhưng rồi, càng nghe nhiều, càng thấy hầu như lời ca thường nói lên những nỗi hoang mang lo sợ của đời sống, những muộn phiền trong tình yêu, những đau đớn khi tan vỡ.  Chung chung là rất buồn và luôn luôn buồn.

Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu? Người buồn… “nhạc” có vui đâu bao giờ

Đây là tôi méo mó câu thơ chôm của cụ Nguyễn Du để tự hỏi phải chăng chỉ tại vì tôi hay buồn mà ra nông nỗi…

Lại chợt nhớ vì hay buồn mà thi sĩ Ngu Yên đã gọi nó là Buồn Tầm Thường:

Buồn Tầm Thường

Xưa nay có ai mà không buồn
Nặng trong hồn chút gì vấn vương
Ngày xưa mới lớn buồn lẩm cẩm
Nay tuổi trung niên buồn tầm thường

Buồn tầm thường trong tròn ngoài vuông
Lúc sâu lúc cạn lúc điên cuồng
Khi cao khi thấp khi lơ lửng
Buồn làm đời ta thêm dễ thương

Như vậy nha, có buồn thì xin bạn thông cảm, và cứ thấy… dễ thương

Nhạc Buồn

Lạc loài khi con tim em như vắng xa rồi
Có chi trong đôi mắt ấy, đâu thấy bao giờ
Giá như anh lên tiếng sớm, em chắc chưa rời
Mà không dưng bỗng vang lên khúc ca thật buồn

Từng đôi, tay trong tay nhau, lả lướt ra thềm
Thế nhưng em đã cất bước lặng lẽ đi về
Có ai đưa tay khẽ níu, em đã quay lại
Nhìn em trong cánh tay ai, nghe nhạc buồn thêm

Một mình anh trong góc tối, trễ tràng nhưng bỗng nhận ra
Ta đã luôn khắn khít, đã hơn là bạn thân
Vì sao anh kiêu hãnh quá, mãi hờ hững, mãi lặng thinh
Vô ý anh đã xô đẩy em vào vòng tay người lạ kia

Điều anh luôn mong em biết, nhưng chẳng nên lời
Dấu sâu trong tim biếng nhác như kẻ vô tình
Để nay anh như thức giấc khi mất em rồi
Vòng tay kia đã ôm em nghe nhạc buồn thêm

The Music Played

An angry silence stayed where love had been 
And in your eyes a look I've never seen 
If I had found the words you might have stayed 
But as I turned to speak the music played

As lovers danced their way around the floor 
I suddenly watched you walk towards the door 
I heard a friend of yours suggest you stay 
And as you took his hand the music played

Across the darkened room the fatal signs I saw 
We'd been something more than friends before 
Well, I was hurting you by clinging to my pride 
He had been waiting and I drove him to your side

I couldn't say the things I should have said 
Refused to let my heart control my head 
But I was made to see the price I paid 
And as he held you close, the music played
%d bloggers like this: