Cười Đáp Trả Thanh Xuân

• Nhạc: Ngu Yên
• Thơ: Cố Quận, của Lê Thị Huệ
• Trình bày: Nguyễn Thảo
• Đọc thơ: Đặng Ngọc Phụng
• Hòa âm & phối khí: Lý Giai Niên
• Ghi âm & Final mix: Studio LGN
• Photo & graphics: MarcMarc

Tôi có anh bạn sống đời khá giả.  Anh gửi con đi học piano.  Một lần họp bạn bè tại tư gia, sau bữa ăn tối thịnh soạn, anh mời mọi người ngồi quanh cây đàn để thưởng thức tiếng đàn của con mình.  Đứa bé tuy nhỏ tuổi nhưng tỏ ra có năng khiếu về nhạc.  Tôi mê man thưởng thức tiếng đàn như mưa rơi gió cuốn trong bản Fantasie Impromtu, như ánh trăng dịu dàng trong Moonlight Sonata… Cho đến khi tiếng đàn đổi qua khúc Fur Elise, tôi nghe anh bạn tôi lên tiếng, “Bài này mới hay nè.  Nãy giờ nghe đàn mà buồn ngủ muốn chết.”

Nhạc ru ngủ.  Tôi nghe cụm chữ này từ thời còn nhỏ.  Nhưng chúng mang một ý khác trong thời chiến tranh.  Nhạc phản chiến là loại nhạc ru ngủ, làm nản lòng các chiến sĩ ngày đêm ngoài trận tuyến.

Nhưng tôi nghĩ, những ca khúc vay mượn những óng ả của giai điệu quen tai cũng như từ ngữ đã được dùng quá nhiều, đã trở thành cliché, là một loại ru ngủ khác.  Ru ngủ văn hóa.  Văn hóa ngủ thì không thể năng động tiến tới tương lai, không thể theo kịp văn hóa thế giới.

Cố Quận là bài thơ của Lê Thị Huệ, được Ngu Yên phổ nhạc năm 1998.  Tôi ghi âm  và phát hành trong cuốn CD Bóng Nắng Khuya năm 2001.

Nhiều người nghe xong đã phản đối, “Nhạc gì mà nói năng thô cộc; câu ‘thử vất cảm xúc vào thùng rác’ nghe thật chướng tai.”

Tôi bảo, “Âm nhạc đâu phải lúc nào cũng để ru ngủ đâu.  Các bạn cứ thử quăng cái định kiến đó vô thùng rác rồi xem sao.”

Khi tôi hát ca khúc này, tôi chỉ cảm đôi cánh thiên thần mở rộng, và gió thì lồng lộng thổi.  Tôi đã bay thật cao…

Nguyễn Thảo, 04/2023

Cười Đáp Trả Thanh Xuân

Đứng ngã tư đường
Nhai mẩu bánh mì
Chung quanh, một bầy đàn ông âu yếm hôn nhau

Tôi no nê cánh gió thiên thần
Đáp xuống trần gian tục lụy
Đứng trước hiên nhà bơ vơ

Thử vất cảm xúc vào thùng rác
Thử vất cảm xúc vào thùng rác
Đi, đi như mọi người

Thử vất cảm xúc vào thùng rác
Thử vất cảm xúc vào thùng rác
Tôi nhủ lòng
Thôi không viết bài thơ

Bây giờ đứng lừa đuổi chiều cố quận
Lòng rưng rưng
Nắm tay cùng thanh xuân đi qua phố hoa đèn
Ôm sợi tóc xước thời gian
Tôi thả thời gian lùa mái tóc theo gió
Bay theo ngập ngừng đêm tối

Tôi vớt vội nụ tình hồng dễ thương chân thật nở quỳnh hương
Nhưng bất ngờ
Giữa dòng thời gian vội vã
Có người đàn bà lỡ thì rên xiết
Khi cười đáp trả thanh xuân

Đứng trước hiên nhà
Đau đớn hoan lạc
Tôi nhủ lòng…

Thử vất cảm xúc vào thùng rác…
Thử vất cảm xúc vào thùng rác…

Lá Thu

• Nguyên tác: Les feuilles mortes
• Nhạc: Jpseph Kosma
• Lời: Jacques Prévert
• Bản Anh: Autumn Leaves
• Lời Anh: Johnny Mercer
• Lời Việt: Ngu Yên
• Trình bày: Nguyễn Thảo
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: ElevenSixteen Soundscape
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Photo & graphics: MarcMarc

NT:  Cái thú khi hát một bài nhạc quen thuộc là được buông thả tâm tư, không cần phải tỉ mỉ nhớ những vụn vặt kỹ thuật.  Autumn Leaves là một ca khúc như vậy, tuy tôi chưa bao giờ hát lời Lá Thu của anh Ngu Yên.

Bài có từng câu nhạc nghe như những ngọn gió mùa thu thổi qua song ngoài.  Những ngọn gió bốc lên, nối tiếp nhau, cuốn theo những chiếc lá mùa thu, vàng, đỏ, nổi trôi những kỷ niệm, những nhớ nhung, màu tóc, màu môi.  Và những mùa thu.  Mùa thu của quá khứ, của hiện tại.  Những chiếc lá thu, của dĩ vãng, của hiện thưc, ẩn hiện chập chùng…

Thời gian, trong không gian yên tĩnh của phòng thâu, bỗng nhiên không còn giản dị, một chiều.  Thời gian vẫn trôi, nhưng có lúc thật chậm chạp, có lúc thì vùn vụt, đôi khi quanh co, vòng vo, gập lại, nhập nhòa cùng quá khứ. 

Bỗng nhiên, tôi thấy những câu chữ hoán đổi trước mắt. Tôi dụi. Hàng chữ càng rối loạn, và tôi hát… hỡi em yêu, khi lá thu… xưa… bắt đầu rơi…

Những chiếc lá quá khứ lại bắt đầu rơi…

Lá Thu

Buồn rơi lá úa  
Chập chờn qua cửa sổ 
Mùa thu rơi lá  
Vàng pha sắc đỏ
Màu  môi thương nhớ
Nụ hôn hè cũ
Làn da thơm nắng
Cầm tay ân cần

Nhưng rồi em xa lìa tôi
Tháng ngày dài thêm
Khi chợt tôi nghe
Bài hát đông xưa
Làm tôi nhớ điên cuồng 
Hỡi em yêu
Vì lá thu khô
Bắt đầu rơi

Autumn Leaves

The falling leaves
Drift by my window
The autumn leaves
Of red and gold
I see your lips
The summer kisses
The sunburned hands
I used to hold

Since you went away
The days grow long
And soon I'll hear
Old winter's song
But I miss you most of all
My darling
When autumn leaves
Start to fall
%d bloggers like this: