Khi Lá Thu Rơi

• Nguyên tác: Les feuilles mortes
• Nhạc: Joseph Kosma
• Lời: Jacques Prévert
• Bản English: Autumn Leaves
• Lời Anh: Johnny Mercer
• Lời Việt: Phạm Hồng
• Trình bày: Phạm Hồng
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: Phạm Hồng Studio
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Graphics: Concept by MarcMarc

NT:  Lại kể chuyện tiếp nha: Co một người đi rừng bị cọp rượt.  Anh ta chạy trối chết, nhưng vừa ra khỏi bìa rừng thì gặp ngay vực thẳm.  Nhìn lại phía sau thì con thú dữ cũng đã gần kề.  Không còn cách nào khác, anh ta đành nhảy xuống vực.  Kịp thời thấy một nhánh rễ cây, anh vói tay chụp lấy.  Nhìn xuống đáy vực chỉ thấy những tảng đá nhọn lổm chổm.  Nhin lên bờ vực thì thấy con cọp đói vẫn há mõm thèm thuồng.  Hai chân anh quơ quào lơ lững, toàn thân đong đưa.  Chợt thấy hai con chuột, một trắng, một đen, đang gặm nhánh rễ cây.

Ngay bên cạnh anh, bụi dâu rừng mọc từ trong kẽ đá.  Một trái dâu chín đỏ.

Anh với tay hái trái dâu bỏ vô miệng.

Trái dâu ngon làm sao!!!

Lời bàn của tôi:  Dạo này bị nhiều hung tinh chiếu mạng nên dường như mỗi ngày là một chuyện làm cho tôi nhức đầu nhức óc, từ công ăn việc làm cho đến chuyện nhà, cứ như bị cọp rượt vô tuyệt lộ.

Bạn giao bao nhiêu bài để thâu tôi cứ phải gác qua một bên vì không có giờ.

KẻJazz đang đu đưa bên bờ vực thẳm.

Chợt nhận được Khi Lá Thu Rơi của Phạm Hồng, cứ như anh chàng nọ trông thấy quả dâu rừng.

Trời ơi, ngọt ngào làm sao!  Hay làm sao!!!

Cám ơn Phạm Hồng đã lấy cảm hứng từ bản nhạc nổi tiếng Autumn Leaves và đã viết những lời ca thật thơ mộng, vừa đúng lúc cho mùa thu 2024.

LV: Lần nào đọc chuyện tầm phào bạn kể tôi đều thấy tức cười. Kể ra thì bạn luôn là kẻ có duyên kể chuyện.  Nhất là chuyện vớ vẩn.  Lần này cũng không ngoại lệ.

Tức cười nhất lần này là bạn tự ví mình là…cọp! Ai mà đã có biết bạn một thời gian rồi thì không thể nào có thể nghĩ Nguyễn Thảo giống như cọp được.

Tuy nhiên tôi cũng rất thông cảm với tình cảnh của bạn lúc này với trăm việc nhức đầu, nhức óc.  Lại thêm gánh nặng KeJazz hàng tuần nhắc nhở nữa.  Thành ra đã rối rắm lại càng rắm rối.  Cái này gọi là tự mình “mang gông vào cổ” rồi than.

Nhưng cũng như bạn đã kể chuyện tuần trước thì lúc nào KeJazz cũng có bạn hữu cho “mượn đèn để đi trong đêm tối”, không việc gì mà phải đu đưa bên bờ vực thẳm như bạn nghĩ đâu.  Cũng giống như tuần này tự nhiên có bài Khi Lá Thu Rơi của Phạm Hồng.  Đây gọi là buồn ngủ gặp chiếu manh.  Không phải lo đâu bạn nhé! Cứ thảnh thơi tranh đấu việc áo cơm, còn việc KeJazz sẽ luôn có kẻ đưa cho bạn và tôi những “trái dâu ngon”.

Khi Lá Thu Rơi

Tình theo lá úa
Gọi trong cơn dau
Lời ta cho em
Còn đâu em ơi
Làn môi em nhớ
Nụ hôn trong nắng
Bàn tay nâng niu
Đã lỡ nhau rồi

Từ khi em rời xa
Tháng ngày không nguôi
Ôi người yêu ơi
Còn nhớ nhau chăng
Nhưng ta nuối tiếc hơn bao giờ, hỡi em yêu
Khi lá thu rơi, chẳng còn nhau

Tình quên không đến
Bỏ ta cô đơn
Gọi em trong đêm
Buồn trong hơi men
Đành sao em hỡi
Tình ta buông lơi
Mùa thu đưa lá
Về tiễn em đi

Giờ nay em rời xa
Tháng ngày ngừng trôi
Cõi lòng quạnh hiu
Lạnh buốt cơn đau
Nhưng ta nuối tiếc hơn bao giờ, hỡi em yêu
Khi lá thu rơi, chẳng còn nhau..

Autumn Leaves

The falling leaves
Drift by my window
The autumn leaves
Of red and gold
I see your lips
The summer kisses
The sunburned hands
I used to hold

Since you went away
The days grow long
And soon I'll hear
Old winter's song
But I miss you most of all
My darling
When autumn leaves
Start to fall

Ca Khúc Prévert

Nhạc & lời: Serge Gainsbourg
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Ngô Nhật Trường
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Ghi âm: Hiệp Định Studio
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc

NT: Có một lần tôi đọc ở đâu đó về kỹ thuật viết lời nhạc, ngoài việc sắp đặt những ý tưởng, giàn dựng câu chuyện, gói ghém xúc cảm, qua ngôn từ, tác giả còn cần phải tạo cho ca khúc một sức hấp dẫn. Đôi khi, tác giả dùng ẩn dụ để kích thích người nghe tìm hiểu thêm những gì tác giả cố tình che đậy. Nhiều lúc, tác giả dùng từ ngữ không thường đi với nhau để tạo hình tượng bí ẩn. Ngay cả khi tác giả dùng vần (hoặc đôi khi không dùng) trong lời nhạc, họ đã khiến người nghe phải “tham gia” trong vài mươi phút “du hành” cùng tác giả. Đây là những điều thú vị tôi thường thấy trong nhạc của Serge Gainsbourg. Lời nhạc của ông hầu như lúc nào cũng mang nhiều bí mật, câu chuyện thường có nhiều tầng lớp, hình ảnh thường mang nhiều góc cạnh, chữ thường mang nhiều nghĩa.
Trong ca khúc này, La chanson de Prévert, ông đã mượn tên tuổi của tác giả và cả tác phẩm Les feuilles mortes làm nền gốc. Ông cũng mượn nguyên văn câu đầu tiên trong bài làm câu mở đầu cho bài nhạc của mình. Oh, je voudrais tant que tu te souviennes. Một bài nhạc có nhiều cái “mượn” nhưng lại rất original, rất Gainsbourg. Chính điều đó là cái thú vị trong bài nhạc của ông.

Ca Khúc Prévert page

Này người tình ơi, anh xin em luôn mãi nhớ
Khúc hát thuở ấy vẫn chưa hề quên đâu
Câu thơ năm nao ru em vào mơ
Prévert và Kosma, với tiếng đàn

Loáng thoáng tiếng hát “Les feuilles mortes”
Anh nghe thêm chơi vơi trong niềm nhớ
Tháng tháng tiếp nối, mất hút bao cuộc tình
Nhưng tim sao chưa mờ khuất bóng hình?

Từng cuộc vui say cho tim anh rong chơi khắp chốn
Với những khúc hát đã nghe nhàm tai
Anh thêm xa xôi, tim thêm lạnh giá
Nên lâu nay anh thôi biết nói gì

Chợt thoáng tiếng hát “Les feuilles mortes”
Cho anh chơi vơi trong bao niềm nhớ
Tháng tháng tiếp nối, đã chết bao cuộc tình
Nhưng không sao chôn đi mỗi bóng hình? 

Rồi mùa Thu đi qua cho Đông mang tuyết đến
Nhắc khúc hát cũ phút giây từ ly
Thêm bao hoang mang khi anh chợt thấy
Nay trong tim sao băng giá lấp đầy

Lời hát vẫn thế “Les feuilles mortes”
Nhưng sao không mang theo kỷ niệm cũ?
Tìm mãi trí nhớ, thấy xác bao cuộc tình
Chợt hay trong tim đã mất bóng hình.
Tìm suốt khắp chốn chẳng thấy đâu tình mình
"Les feuilles mortes" cùng với bóng hình.

La Chanson de Prévert

Oh je voudrais tant que tu te souviennes
Cette chanson était la tienne
C'était ta préféré je crois
Qu'elle est de Prévert et Kosma

Et chaque fois "Les feuilles mortes"
Te rappelle à mon souvenir
Jour après jour les amours mortes
N'en finissent pas de mourir

Avec d'autres bien sur je m'abandonne
Mais leur chanson est monotone
Et peu à peu je m'indiffère
A cela ‘il n'est rien à faire’

Car chaque fois "Les feuilles mortes"
Te rappelle à mon souvenir
Jour après jour les amours mortes
N'en finissent pas de mourir

Peut-on jamais savoir par où commence
Et quand finit l'indifférence
Passe l'automne vienne l'hiver
Et que la chanson de Prévert

Cette chanson "Les feuilles mortes"
S'efface de mon souvenir
Et ce jour là mes amours mortes
En auront fini de mourir