Băn Khoăn Nụ Hồng

• Nguyên tác: Mon amie la rose
• Nhạc & lời: Cécile Caulier & Jacques Lacome
• Lời Việt: Nguyễn Thảo
• Trình bày: Kim Loan
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm:  Phòng Thâu Phan Thụy Khánh (Canada)
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Photo & graphics: MarcMarc

NT:  Thời nhạc trẻ ở Việt Nam trước năm 75, Françoise Hardy là một ca sĩ tôi rất thích.  Giọng cô khác hẳn với Sylvie Vartan, France Gall, và  những ca sĩ thời Yé-Yé ấy.  FH dường như trầm tĩnh hơn, tự sự hơn.  Nghe FH hát những ca khúc của cô, tôi có cảm tưởng không phải là những ca khúc nặng phần diễn, mà là những đoạn ballad trích từ một cuốn nhật ký riêng tư.

Có lẽ giống như người ta vẫn nói, đa số nhạc được thưởng thức bằng những nhớ nhung vương vấn của kỷ niệm nhiều hơn là chính bài nhạc đó.  Mỗi khi tôi nghe lại những ca khúc như Le premier bonheur du jour hay Mon amie la rose, lòng tôi lại dấy lên mối hoài cảm như vậy.

Băn Khoăn Nụ Hồng được tôi ghi lại với những tình cảm bâng quơ của thời thanh xuân xa xưa…  Một lần rực rỡ đời hoa.  Cành hồng đẹp nhất vì ai? Nở ra trong vườn hôm ấy

Sau đó, ca khúc được gửi đi cho Kim Loan.  Tiếp theo đó chỉ còn chờ đợi, và băn khoăn… không biết nụ hồng sẽ như thế nào…

Vài tuần sau, tôi nhận được điện tin từ FaceBook: “Anh Thảo ơi, là cành trăng hay vành trăngBụi này hay bụi hồng?” v.v…  và cuối tin là “giúp em với!!!”.  Cành hoặc vành trăng thì dễ rồi.  Bụi hồng thì tôi phải dài dòng văn tự hơn.  Tôi nói với Kim Loan, chữ bụi hồng (hồng trần) là từ hai câu trong Chinh Phụ Ngâm Khúc, “Thiên địa phong trần, hồng nhan đa truân” nói về thân phận của người nữ trong thời cuộc.  Đoàn Thị Điểm đã khéo léo viết thành “Thuở trời đất nổi cơn gió bụi, khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên.” Và trong một ý niệm triết lý hơn, Kinh Thánh có nói “cát bụi sẽ trở về cát bụi”, thế nên, “bụi hồng rồi sẽ về đâu?” vẫn là một nỗi băn khoăn cho một nụ hoa nào đó.

Mời các bạn nghe một nhạc phẩm mà một thời Francoise Hardy đã làm thổn thức bao trái tim của người trẻ, ca khúc Mon amie la rose , lời Việt, qua tiếng hát của Kim Loan

Băn Khoăn Nụ Hồng

Như cơn mơ đời thoáng trôi
Qua trong một chớp mắt thôi
Băn khoăn cánh hồng lẻ loi

Bình minh lên gọi sức sống
Giấc mơ ươm giọt sương sớm
Long lanh trên cánh nhung êm
Thơm tho trong tình yêu mới
Dâng bao hương sắc cho đời
Mê say cho đến đêm về
Hắt hiu khép cánh hoa tàn

Một lần rực rỡ đời hoa
Cành hồng đẹp nhất vì ai
Nở ra trong vườn hôm ấy?
 
Khi cơn mơ đời thoáng trôi
Qua trong một chớp mắt thôi
Than van cánh hồng lẻ loi:

Họa chi một nụ tươi thắm
Phất phơ ngọn cành yếu ớt
Run trong cơn gió chơi vơi
Cho nghe rơi từng cánh úa
Cho tim thoi thóp chơ vơ
Chân chôn sâu dưới huyệt mồ
Thế thôi qua hết một đời?

Tuyệt vời một thoáng phù du
Bụi hồng rồi sẽ về đâu
Giữa khi ngày mai đến?

Như cơn mơ đời thoáng trôi
Qua trong một chớp mắt thôi
Sáng nay hoa lìa trần gian

Rồi đêm qua vành trăng khuyết
Lắng soi một cành hoa chết
Nhưng trong mơ, thoáng hương hoa
Lâng lâng trên ngàn mây vắng
Trong hư vô thấy linh hồn
Hoa tươi như sáng hôm nào
Bâng quơ tôi thấy hoa cười

Mặc đời thôi mất niềm tin
Ngày ngày tôi vẫn vọng trông
Giữa thiên thu từng giây phút

Hay khi giấc đời đã qua
Qua trong một chớp mắt thôi
Vang đâu đây, lời nụ hoa…

Mon amie la rose

On est bien peu de chose
Et mon amie la rose
Me l'a dit ce matin

À l'aurore je suis née
Baptisée de rosée
Je me suis épanouie
Heureuse et amoureuse
Aux rayons du soleil
Me suis fermée la nuit
Me suis réveillée vieille

Pourtant j'étais très belle
Oui, j'étais la plus belle
Des fleurs de ton jardin

On est bien peu de chose
Et mon amie la rose
Me l'a dit ce matin

Voit le dieu qui m'a faite
Me fait courber la tête
Et je sens que je tombe
Et je sens que je tombe
Mon cœur est presque nu
J'ai le pied dans la tombe
Déjà je ne suis plus

Tu m'admirais hier
Et je serai poussière
Pour toujours demain.

On est bien peu de chose
Et mon amie la rose
Est morte ce matin

La lune cette nuit
A veillé mon amie
Moi en rêve j'ai vu
Éblouissante et nue
Son âme qui dansait
Bien au-delà des nues
Et qui me souriait

Croit celui qui peut croire
Moi, j'ai besoin d'espoir
Sinon je ne suis rien

Ou bien si peu de chose
C'est mon amie la rose
Qui l'a dit hier matin.

Những Lời Gian Dối

• Nguyên tác: Paroles, Paroles
• Nhạc:  Gianni Ferrio
• Lời: Michaële
• Lời Việt: Nguyễn Thảo
• Trình bày: Hồ Đắc Anh Thi & Ngô Nhật Trường
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: Phòng Thu Âm NNRecord
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Photo & graphics: MarcMarc

NT: Ca khúc Paroles, Paroles nổi tiếng này đã được dịch ra Việt ngữ nhiều lần.  Bản đầu tiên tôi biết là Lời Nói Vu Vơ, hình như do Lữ Liên dịch.  Sau đó là Những Lời Mê Hoặc hình như do Phạm Duy dịch, Lời Nói Gió Bay, rồi Những Lời Dối Gian…  Lúc đưa bản phối cũng như lời ca (Những Lời Mê Hoặc) cho Hồ Đắc Anh Thi và Ngô Nhật Trường, tôi mới thật sự có dịp nghe rõ lời ca.

Tôi viết vội cho NNT và HDAT:  Hình như trong bản dịch Những Lời Mê Hoặc, lời hát và lời nói… không ăn nhậu gì với nhau cả.  Và NNT đồng ý.  Em cũng nghĩ như vậy.

Thế là tôi phải xắn tay áo và… lại dịch.

Lời nói thì khá dễ, chỉ có đôi ba đoạn tôi phải dịch thoát đi vì trong văn hóa Việt, những ý tưởng này nghe kỳ khôi, hơi… bớt điểm.  Si tu n’existais pas déjà, je t’inventerais (nếu như em chưa hiện hữu, anh sẽ tạo ra em). Nghe thật là… Pygmalion.

Lời hát thì phải nói là nhiều trục trặc hơn.  Những đoạn cô Dalida tuôn tuồn paroles paroles paroles cả thảy 16 cái paroles, tôi lẩm nhẩm thử “vẫn mấy lời” 16 lần, nghe… hoảng lắm.  Vì vậy mà tôi phải dài giòng văn tự, nào là bỡn cợt như gió đùa, nào là trơn trợt như nước tràn, hoặc mập mờ như sương khói…  Vô tình, tôi đã làm khó dễ người hát.

Nghe phàn nàn như vậy, nhưng khi nghe bản mix cuối, tôi thật sự không thấy có gì ngượng ngập, gắng gượng. 

Trong bài nhạc, tôi đã viết Ca-ra-men, kẹo bánh, và sô-cô-la, nhưng khi tôi hát thử, tôi có cảm tưởng hơi.. dị hợm, nên tôi có khuyên AT nên hát theo tiếng Pháp, vì một phần nào đó, Caramel, bonbons và chocolat là một câu hát thật… iconique, nhất là đối với một người lớn lên ở Pháp như cô, câu này nghe rất là… thoải mái, tự nhiên.

Và tôi không biết bạn nghĩ thế nào, chứ tôi thấy giọng nói Ngô Nhật Trường thật là tha thiết chân thành, không có chút xíu gì đểu cáng sở khanh ráo trọi.

LV: Và giọng hát của AT thì ngọt ngào như “caramel, bonbons và chocolat” trong Những Lời Dối Gian. Tôi cho rằng cặp bài trùng Hồ Đắc Anh Thì và Ngô Nhật Trường thật là lựa chọn thích hợp nhất cho nhạc phẩm trữ tình kinh điển này. Cám ơn hai bạn đã trở lại với KJ sau một thời gian vắng tiếng.

Những Lời Gian Dối

     Thật kỳ lạ.  Anh chẳng hiểu cả chính mình.  Nhìn em đêm nay, anh thấy rung động như là lần đầu tiên…
Là lời nói thôi, lại lời nói đó, vẫn giống bao lần…
     Anh chẳng biết nói sao cho em hiểu.
Câu nói nghe trống không…
     Em là một câu chuyện tình tuyệt diệu mà anh đọc hoài không thấy chán
Lời như lá bay, lời như gió lướt, quấn quít, mơ màng
     Em là quá khứ, là tương lai…
Quá êm ái…
     Muôn đời là thưc tại của anh
Còn chi nữa đâu, mộng mơ đã chết khi
Kỷ niệm ngày nào nhạt phai rất mau
Chôn sâu vào lãng quên
     Em như cơn gió làm cây vĩ cầm vang tiếng nhạc, và mang hương thơm nụ hồng lan xa…
Ca-ra-men, kẹo bánh và sô-cô-la
     Khoan đã. Anh không hiểu?
Đừng cho tôi, người ơi
Nên tốt hơn dành gửi đến những cô nàng ngây thơ
Với giấc mơ hồng đắm đuối biết bao nụ hoa thơm
Dẫu rằng lời dịu dàng đã ướp bằng mật ngọt
Có thể làm ngọt lịm ngoài miệng
Mà sâu trong tim tôi biết
     Em nói sao?
Vẫn mấy lời như gió đùa bao cánh hồng
     Em nghe anh đi 
Vẫn mấy lời như nước tràn phiến đá mòn
     Anh van em
Vẫn mấy lời sương khói mù che núi đồi
     Anh xin thề (với em)
Ôi những lời, vẫn những lời, vẫn những lời, vẫn mãi là thứ tiếng trống rỗng như vô lời
Toàn những lời gió trăng

     Ô định mệnh của anh, nói cho em… nói cho em nghe như lần đầu.
Là lời nói thôi, lại lời nói đó, vẫn giống bao lần…
     Anh mong sao cho em hiểu anh thôi,
Câu nói nghe trống không…
     Chỉ cần nghe anh nói, ít ra là một lần…
Lời muôn dấu che, lời luôn biến hóa, thấp thoáng, mơ hồ
     Em là giấc mơ anh giữ mãi trong tim…
Lắm gian dối… thôi
     Là những dày vò, là niềm hy vọng duy nhất của anh
Lời khi nói ra là luôn mãi chẳng ngưng
Chẳng hề hiểu rằng nhiều khi chỉ mơ
Những phút thật vắng lặng
    Riêng cho anh, em là điệu nhạc duy nhất đã làm trăng sao quay cuồng trên đồi cát năm nào
Ca-ra-men, kẹo bánh và sô-cô-la
     Nếu ta chưa gặp nhau, anh sẽ phải mất cả đời để tìm em
Đừng cho tôi, người ơi
Anh hãy gom lại, gửi hết cho người hay mơ
Giấc mơ đầy trăng sao nơi bờ xa
Dẫu rằng lời dịu dàng đã ướp bằng mật ngọt
Sẽ thấy ngọt ngoài miệng
Mà sâu trong tim tôi biết
     Chỉ một lời… chỉ một lời thôi…
Vẫn mấy lời như gió đùa bao cánh hồng
     Em nghe anh đi 
Vẫn mấy lời như nước tràn phiến đá mòn
     Anh van em
Vẫn mấy lời sương khói mù che núi đồi
     Anh xin thề (với em)
Ôi những lời, vẫn những lời, vẫn những lời, vẫn mãi là thứ tiếng trống rỗng như vô lời
Toàn những lời gió trăng

     Em tuyệt vời!
Vẫn mấy lời như gió đùa bao cánh hồng
     Em thật tuyệt vời!
Vẫn mấy lời như nước tràn phiến đá mòn
     Em thật quá tuyệt vời!
Vẫn mấy lời sương khói mù che núi đồi
     Quá tuyệt vời!
Ôi những lời, vẫn những lời, vẫn những lời, vẫn mãi là thứ tiếng trống rỗng như vô lời
Toàn những lời dối gian

Paroles, Paroles

     C'est étrange, je ne sais pas ce qui m'arrive ce soir. Je te regarde comme pour la première fois
Encore des mots, toujours des mots, les mêmes mots
     Je ne sais plus comment te dire…
Rien que des mots
     Mais tu es cette belle histoire d'amour que je ne cesserai jamais de lire.
Des mots faciles, des mots fragiles, c'était trop beau.
     Tu es d'hier et de demain…
Bien trop beau.
     de toujours, ma seule vérité.
Mais c'est fini le temps des rêves,
Les souvenirs se fanent aussi 
Quand on les oublie.
     Tu es comme le vent qui fait chanter les violons et emporte au loin le parfum des roses.
Caramels, bonbons et chocolats…
     Par moments, je ne te comprends pas.
Merci, pas pour moi
Mais tu peux bien les offrir à une autre
Qui aime le vent et le parfum des roses.
Moi, les mots tendres
Enrobés de douceur,
Se posent sur ma bouche,
Mais jamais sur mon cœur.

     Une parole encore.
Paroles, paroles, paroles…
     Écoute-moi.
Paroles, paroles, paroles…
     Je t'en prie.
Paroles, paroles, paroles…
     Je te jure.
Paroles, paroles, paroles, paroles, paroles, encore des paroles
Que tu sèmes au vent

     Voilà mon destin : te parler… te parler comme la première fois.
Encore des mots, toujours des mots, les mêmes mots…
     Comme j'aimerais que tu me comprennes…
Rien que des mots…
     que tu m'écoutes au moins une fois.
Des mots magiques, des mots tactiques qui sonnent faux.
     Tu es mon rêve défendu…
Oui, tellement faux.
     mon seul tourment et mon unique espérance.
Rien ne t'arrête quand tu commences.
Si tu savais comme j'ai envie d'un peu de silence…
     Tu es pour moi la seule musique qui fait danser les étoiles sur les dunes.
Caramels, bonbons et chocolats…
     Si tu n'existais pas déjà, je t'inventerais.
Merci, pas pour moi
Mais tu peux bien les ouvrir à une autre
Qui aime les étoiles sur les dunes.
Moi, les mots tendres 
Enrobés de douceur,
Se posent sur ma bouche,
Mais jamais sur mon cœur.

     Encore un mot, juste une parole…
Paroles, paroles, paroles…
     Écoute-moi.
Paroles, paroles, paroles…
     Je t'en prie.
Paroles, paroles, paroles…
     Je te jure.
Paroles, paroles, paroles, paroles, paroles, encore des paroles
Que tu sèmes au vent.

     Que tu es belle!
Paroles, paroles, paroles…
     Que tu es belle!
Paroles, paroles, paroles…
     Que tu es belle!
Paroles, paroles, paroles…
     Que tu es belle!
Paroles, paroles, paroles, paroles, paroles, encore des paroles
Que tu sèmes au vent…
%d bloggers like this: