Hè Muộn

• Nguyên tác: L'Été Indien
• Nhạc: Toto Cutugno
• Lời: Vito Pallavicini, Pasquale Losito, & Sam Ward
• Lời Pháp: Claude Lemesle & Pierre Delanoë
• Lời Việt: Nguyễn Thảo
• Trình bày:  Nguyễn Thảo
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: ElevenSixteen Soundscape
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Photo & graphics: MarcMarc

NT:  Nhạc phẩm L’Été indien này tôi dịch đã khá lâu, nhưng gần đây mới viết lại tờ nhạc.  Thế nên, bạn nhận được ngay khoảng mùa hè này, cùng với một bản nữa là 28°à l’ombre.  Cả hai ca khúc đều có phần… nói.

Cùng thời điểm này, nhạc sĩ Cung Tiến qua đời, tôi lại hối bạn phối bài Nguyệt Cầm mà tôi đã kiến trúc cũng từ lâu, nhưng bị bạn cho vào hộp thơ “Để Từ Từ Tui Tính”.  Và bài này thì có phần… đọc thơ.

Chỉnh âm xong ba bản liên tiếp, bạn bảo tôi, Sao dạo này… nói nhiều dữ thế?

Ừ, cũng tại vì…

Hứa nhé, không nói nữa

Lần tới xem hình rồi nghe nhạc thôi há.

LV: Không hiểu bạn hứng chí sao mà lần đó gửi cho tôi cả 2 bài nhạc Pháp mà lại chơi cùng một kiểu nói nhiều, hát ít. Riêng tôi thì là kẻ chỉ chú ý đến nhạc nhiều hơn là lời. Bởi thế bài gì mà có “nói lèo nhèo” là tôi thường “cho qua một bên”. Cũng chỉ vì khi làm xong bài Nguyệt Cầm nên tôi cũng sẵn trớn thanh toán luôn hai bài bạn gửi. Dù sao thì cũng cần nhạc cho lên vào dịp hè. Thêm nữa là nhạc Pháp êm dịu, dễ nghe cũng giúp cho thay đổi chút không khí thế cho những bài nhạc jazz, nhạc bossa nova bí hiểm, khó nuốt. Nói thôi đủ rồi nhé! Đừng chọn bài phải hú nữa thì khổ.

Nhưng đặc biệt nhất trong bài Hè Muộn tuần này là có tiếng hát mơ hồ, lãng vãng trong phần nhạc nền của người đẹp Duyên, kẻ “nâng khăn, sửa túi” cho bạn trong mấy chục năm. Chúc mừng hai bạn đạt được cảnh giới “phụ xướng, phu lèo nhèo”.

Hè Muộn

Em biết không
Chưa bao giờ anh thấy hạnh phúc như sáng hôm ấy
Mình đi bên nhau trên bờ biển, rất giống nơi đây
Trời vào thu
Một ngày thu thật đẹp
Mùa như thế chỉ có trên vùng Bắc-Mỹ mà người ta gọi là Hè Muộn
Riêng với anh, sẽ mãi là mùa hè của đôi ta.
Anh nhớ áo em lộng bay trong gió trông như một bức tranh màu nước
Và anh nhớ, anh nhớ rất rõ lời em đã nói với anh buổi sáng hôm ấy
Dù một năm, môt thế kỷ, một thiên thu đã trôi qua

Chốn xa vời
Mình đi đến nơi nào cuối chân trời
Nơi chúng ta yêu như ngày nào
Mặc tình yêu chết theo thời gian.
Tháng năm dài
Là muôn sớm mai Hè giống hôm này
Bao màu nắng trong cơn muộn màng say

Hôm nay, anh chợt thấy buổi sáng mùa thu ấy đã quá xa vời
Nhưng sao anh có cảm tưởng như mình vẫn còn đấy
Anh nghĩ về em
Em ở đâu? đang làm gì?
Có còn chút hình bóng gì của anh trong con tim em?
Anh nhìn những lớp sóng vẫn tràn lên cát.
Em thấy không, giống như sóng, anh cũng quay về đây
Giống vậy, anh nằm đây trên bờ cát và nhớ đến em
Anh nhớ sóng nước, nhớ hơi biển mặn, nhớ mặt trời ấm áp, những niềm hạnh phúc nhỏ nhoi
Vậy mà cả một thiên thu, một thế kỷ, một năm đã trôi qua

L’Été indien

Tu sais
Je n'ai jamais été aussi heureux que ce matin-là
Nous marchions sur une plage un peu comme celle-ci
C'était l'automne
Un automne où il faisait beau
Une saison qui n'existe que dans le Nord de l'Amérique
Là-bas on l'appelle l'été indien
Mais c'était tout simplement le nôtre
Avec ta robe longue
Tu ressemblais à une aquarelle de Marie Laurencin
Et je me souviens
Je me souviens très bien de ce que je t'ai dit ce matin-là
Il y a un an, y a un siècle, y a une éternité

On ira
Où tu voudras, quand tu voudras
Et on s'aimera encore
Lorsque l'amour sera mort
Toute la vie
Sera pareille à ce matin
Aux couleurs de l'été indien

Aujourd'hui je suis très loin de ce matin d'automne
Mais c'est comme si j'y étais
Je pense à toi
Où es-tu, que fais-tu
Est-ce que j'existe encore pour toi?
Je regarde cette vague qui n'atteindra jamais la dune
Tu vois, comme elle je reviens en arrière
Comme elle je me couche sur le sable et je me souviens
Je me souviens des marées hautes
Du soleil et du bonheur qui passaient sur la mer
Il y a une éternité, un siècle, il y a un an...

Mặt Trời Đã Chết

Nguyên tác: Il est mort, le soleil
Nhạc: Hubert Giraud
Lời: ierre Delanoë
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Nguyễn Thảo
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Ghi âm: ElevenSixteen Soundspace
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc

NT:  Khi tôi nói với bạn về nhạc phẩm Il est mort le soleil tôi không muốn bạn nhớ đến bài nhạc pop đã một thời ở Việt Nam.  Vì vậy tôi đã ân cần gửi cho bạn hai phiên bản jazz mà tôi yêu thích.  Thật bất bình khi bạn bảo tôi rằng bài nhạc chẳng “phê” gì cả.  Mãi cho đến khi tôi bảo bạn nghe Nicoletta, bạn mới gật gù đồng ý với tôi.  Khi ấy, tôi cho rằng Nicoletta quá kịch tính, và tôi thích nét lưu hoạt trong bài jazz hơn.  Nhưng sau này tôi nghĩ lại, có lẽ vì tôi đã từng say mê bản pop của Nicoletta khiến tôi thích bản jazz.  Giá như tôi chỉ nghe bản jazz lần đầu như bạn, có thể tôi cũng không “phê” chăng?

LV: Đây là cảm nhận rất chủ quan của tôi khi nghe bài này.  Có lẽ tôi đã nghe phiên bản của Thanh Lan hát trước năm 75 ở Sài Gòn nhưng tôi không có ấn tượng gì cả nên không nhớ nó.  Mới đây nghe lại trên YouTube lại càng khẳng định phản cảm của tôi với bài qua cách trình diễn cường điệu của người ca sĩ này.  Bởi đây là một nhạc phẩm với chất blues nổi bật, khi được chuyển qua jazz cái nét ray rứt, rậm rật của tiết tấu bị nhạt nhòa đi phần nào, làm cho tôi khó cảm nhận được những vết cắt dứt khoát của blues.  Gia dĩ giai điệu và chord progression của nhạc phẩm này không có gì đặc biệt lắm, toàn bài được gói ghém đẹp đẽ nhờ vào cái bluesy feeling.  Đối với tôi, mất đi nét blues, bài này không còn ý nghĩa nữa.  Vì thế, chỉ sau khi nghe được phiên bản của Nicoletta tôi mới cho rằng tôi có thể thực hiện được bài này.  Tuy nhiên, nói dễ hơn làm, không biết tôi có lồng được chút nét jazz phóng khoáng nào vào trong nhạc phẩm blues này không?

NT: Lúc gửi bài nhạc này cho Ngô Thị Ngọc Ánh (NA), một người bạn nhạc ở Sài Gòn, cô, cũng như bạn, đã quyết định nhanh chóng là Nicoletta nghe “đã” hơn.  Tôi có nghe NA hát nhạc Pháp và một vài bài Việt.  Giọng cô có một âm vực rộng, phát âm hoàn chỉnh, có nét chải chuốc của nhạc cổ điển.  Tuy vậy, trong bài nhạc Pháp, giọng cô lại mang một màu sắc trẻ trung, ấm áp, và tự nhiên.  Đây cũng là lý do tại sao tôi đề nghị nhạc phẩm Il est mort le soleil này.  Phải nói thêm là vào thập niên 70, Phạm Duy đã dịch lời Việt nhạc phẩm này, Nắng Đã Tắt và Thanh Lan hát, cũng rất là Nicoletta-esque. 

LV: Tôi không đồng ý với bạn là TL hát Nicoletta-esque.  TL hát Nắng Đã Tắt rất Thanh Lan!  Nhẹ nhàng, ẻo lả, ủy mị…  Thiếu đi cái hồn nhạc blues quan trọng nhất của cả bài.
Tôi cũng như bạn khá thưởng thức giọng hát của NA khi tình cờ nghe được cô hát trên Soundcloud.  Tuy nhiên tôi không cho là NA, với phong thái khá cổ điển của cô, sẽ diễn tả được bài này trong tinh thần của blues vừa jazz.  Nhưng có thể tôi lầm chăng?  Khá là kỳ vọng…

NT: Tuy vậy, lại một lần nữa, chúng ta phải khất với thính giả của KeJazz vì lý do kỹ thuật NA không thể ghi âm cho chúng ta.  Thế nên, tôi phải đổi lời nhạc và xin gửi đến các bạn Mặt Trời Đã Chết như một lời xin lỗi vậy.

Mặt Trời Đã Chết

Mặt Trời Đã Chết

Ngày đã hết, ngày đã hết, mặt trời tắt
Lúc đôi ta chia tay
Theo nắng tan hè phai
Con tim nay không yêu thương, không còn ai

Ngày đã chết, ngày đã chết, và nắng tắt
Để cho riêng ta thôi
Than khóc cho tình yêu
Trong đêm đen tháng ngày như đã ngừng trôi

Ngày nao, mình say giấc trên bãi cát hoang vu
Trong nắng chơi vơi và gió hiu hiu
Cho ấm đôi ta dù đã sang thu
Vừa mới hôm nao

Ngày đã hết, ngày đã hết, mặt trời chết
Bóng đêm vây quanh ta
Mưa buốt trong hồn ta
Trong con tim, thêm âm u một màu tang

Ngày nao, màu xanh biếc mà ta đã say mê
Xanh biếc ôi như màu mắt thương yêu
Xanh biếc ôi như màu biển hoang liêu
Vừa mới hôm nao

Ngày đã chết, ngày đã chết, mặt trời chết
Lúc ta chia tay nhau
Thôi mất luôn ngàn sau
Ôi con tim thôi yêu thương đã lặng im

Il est mort, le soleil

Il est mort. Il est mort, le soleil
Quand tu m'as quittée
Il est mort, l'été
L'amour et le soleil, c'est pareil

Il est mort.  Il est mort, le soleil
Mais je suis la seule
À porter le deuil
Et le jour ne franchit plus mon seuil

Hier, on dormait sur le sable chaud
Hier pour nous il faisait beau
Il faisait beau même en hiver
C'était hier

Il est mort.  Il est mort, le soleil
L'ombre est sur ma vie
Dans mon coeur, la pluie
Et mon âme s'habille de gris

Hier, la couleur que j'aimais le mieux
C'était la couleur de tes yeux
C'était la couleur de la mer
C'était hier

Il est mort.  Il est mort, le soleil
Quand tu m'as quittée
Il est mort, l'été
L'amour et le soleil, c'est pareil
%d bloggers like this: