• Nguyên tác: L'Été Indien • Nhạc: Toto Cutugno • Lời: Vito Pallavicini, Pasquale Losito, & Sam Ward • Lời Pháp: Claude Lemesle & Pierre Delanoë • Lời Việt: Nguyễn Thảo • Trình bày: Nguyễn Thảo • Hòa âm & phối khí: Lê Vũ • Ghi âm: ElevenSixteen Soundscape • Final mix: LeVuMusic Studio • Photo & graphics: MarcMarc
NT: Nhạc phẩm L’Été indien này tôi dịch đã khá lâu, nhưng gần đây mới viết lại tờ nhạc. Thế nên, bạn nhận được ngay khoảng mùa hè này, cùng với một bản nữa là 28°à l’ombre. Cả hai ca khúc đều có phần… nói.
Cùng thời điểm này, nhạc sĩ Cung Tiến qua đời, tôi lại hối bạn phối bài Nguyệt Cầm mà tôi đã kiến trúc cũng từ lâu, nhưng bị bạn cho vào hộp thơ “Để Từ Từ Tui Tính”. Và bài này thì có phần… đọc thơ.
Chỉnh âm xong ba bản liên tiếp, bạn bảo tôi, Sao dạo này… nói nhiều dữ thế?
Ừ, cũng tại vì…
Hứa nhé, không nói nữa
Lần tới xem hình rồi nghe nhạc thôi há.
LV: Không hiểu bạn hứng chí sao mà lần đó gửi cho tôi cả 2 bài nhạc Pháp mà lại chơi cùng một kiểu nói nhiều, hát ít. Riêng tôi thì là kẻ chỉ chú ý đến nhạc nhiều hơn là lời. Bởi thế bài gì mà có “nói lèo nhèo” là tôi thường “cho qua một bên”. Cũng chỉ vì khi làm xong bài Nguyệt Cầm nên tôi cũng sẵn trớn thanh toán luôn hai bài bạn gửi. Dù sao thì cũng cần nhạc cho lên vào dịp hè. Thêm nữa là nhạc Pháp êm dịu, dễ nghe cũng giúp cho thay đổi chút không khí thế cho những bài nhạc jazz, nhạc bossa nova bí hiểm, khó nuốt. Nói thôi đủ rồi nhé! Đừng chọn bài phải hú nữa thì khổ.
Nhưng đặc biệt nhất trong bài Hè Muộn tuần này là có tiếng hát mơ hồ, lãng vãng trong phần nhạc nền của người đẹp Duyên, kẻ “nâng khăn, sửa túi” cho bạn trong mấy chục năm. Chúc mừng hai bạn đạt được cảnh giới “phụ xướng, phu lèo nhèo”.
Em biết không Chưa bao giờ anh thấy hạnh phúc như sáng hôm ấy Mình đi bên nhau trên bờ biển, rất giống nơi đây Trời vào thu Một ngày thu thật đẹp Mùa như thế chỉ có trên vùng Bắc-Mỹ mà người ta gọi là Hè Muộn Riêng với anh, sẽ mãi là mùa hè của đôi ta. Anh nhớ áo em lộng bay trong gió trông như một bức tranh màu nước Và anh nhớ, anh nhớ rất rõ lời em đã nói với anh buổi sáng hôm ấy Dù một năm, môt thế kỷ, một thiên thu đã trôi qua Chốn xa vời Mình đi đến nơi nào cuối chân trời Nơi chúng ta yêu như ngày nào Mặc tình yêu chết theo thời gian. Tháng năm dài Là muôn sớm mai Hè giống hôm này Bao màu nắng trong cơn muộn màng say Hôm nay, anh chợt thấy buổi sáng mùa thu ấy đã quá xa vời Nhưng sao anh có cảm tưởng như mình vẫn còn đấy Anh nghĩ về em Em ở đâu? đang làm gì? Có còn chút hình bóng gì của anh trong con tim em? Anh nhìn những lớp sóng vẫn tràn lên cát. Em thấy không, giống như sóng, anh cũng quay về đây Giống vậy, anh nằm đây trên bờ cát và nhớ đến em Anh nhớ sóng nước, nhớ hơi biển mặn, nhớ mặt trời ấm áp, những niềm hạnh phúc nhỏ nhoi Vậy mà cả một thiên thu, một thế kỷ, một năm đã trôi qua
L’Été indien
Tu sais Je n'ai jamais été aussi heureux que ce matin-là Nous marchions sur une plage un peu comme celle-ci C'était l'automne Un automne où il faisait beau Une saison qui n'existe que dans le Nord de l'Amérique Là-bas on l'appelle l'été indien Mais c'était tout simplement le nôtre Avec ta robe longue Tu ressemblais à une aquarelle de Marie Laurencin Et je me souviens Je me souviens très bien de ce que je t'ai dit ce matin-là Il y a un an, y a un siècle, y a une éternité On ira Où tu voudras, quand tu voudras Et on s'aimera encore Lorsque l'amour sera mort Toute la vie Sera pareille à ce matin Aux couleurs de l'été indien Aujourd'hui je suis très loin de ce matin d'automne Mais c'est comme si j'y étais Je pense à toi Où es-tu, que fais-tu Est-ce que j'existe encore pour toi? Je regarde cette vague qui n'atteindra jamais la dune Tu vois, comme elle je reviens en arrière Comme elle je me couche sur le sable et je me souviens Je me souviens des marées hautes Du soleil et du bonheur qui passaient sur la mer Il y a une éternité, un siècle, il y a un an...