Thì Thầm Rủ Tôi

• Nguyên tác: Thì Thầm Rủ Tôi
• Nhạc & lời: Ngu Yên
• Trình bày: Nguyễn Thảo
• Hòa âm & phối khí: Lý Giai Niên
• Ghi âm & Final mix: Studio LGN
• Graphics: Concept by MarcMarc

NT: Năm 2000, Thì Thầm Rủ Tôi của anh Ngu Yên tìm đến với tôi với nhiều xúc cảm. 

Đây là một bài nhạc jazz.  Trong nhạc Việt, đa số những bài mà tôi biết được gọi là nhạc jazz thường là nhạc blues, trong dạng early classic blues (nhạc blues cổ điển ban đầu) rất quen thuộc trong giới nô lệ da màu vào cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20.  Đó là những Thúy Đã Đi Rồi, Nỗi Lòng, Những Chiều Không Có Em, v.v…  (Ca khúc Sao Đêm của Lê Trọng Nguyễn có lẽ là một bài nhạc jazz Việt đầu tiên mà tôi biết.)

Thì Thầm Rủ Tôi là một bài nhạc jazz chính hiệu con nai vàng.  Thêm vào đó, ca từ lại rất khác thường.

Có lẽ nhu cầu của đa số người nghe đã khiến những ca khúc không mang chữ nghĩa tình yêu lãng mạn, bi đát, vu vơ bị lọt đài “popular”, ngoài trừ một số nhạc Trịnh Công Sơn và Phạm Duy.  Có lẽ vì vậy mà những khác thường hay làm cho tôi ngạc nhiên thích thú.

Đúng theo tiêu chuẩn jazz cổ điển, Thì Thầm Rủ Tôi được viết khá giản dị, và ngắn gọn, tuy không thoát khỏi cái “ngu yên” của anh Ngu Yên.

Anh nói về nỗi im lặng, nhưng cái im lặng của Ngu Yên rất ồn ào

Anh nói về nỗi chán chường, nhưng ẩn tình thì thật sôi sục

Hành văn của anh mang nhiều động từ hơn tĩnh từ.  Đọc lời của anh làm tôi liên tưởng đến truyện ngắn của E. Hemingway.

Cho đến nay, Thì Thầm Rủ Tôi vẫn đem đến cho tôi nhiều ấn tượng.

Dù đã 25 năm trôi qua. 

Thì Thầm Rủ Tôi

Những khi buồn không biết nói gì
Chỉ nghe tim chán chường
Lắng theo thói đời
Ngàn năm lơ lửng vô tình

Những cơn buồn khô khốc tháng ngày
Còn lại chăng trong tôi
Chút hơi mỏi mòn
Thở
Từng giây phút chong chanh, mong manh

Tôi bước đi trong cõi người ta bơ phờ
Chờ hôm nào đó mơ hồ
Nơi đến hẹn, không gặp ai
Nơi đã hẹn, không thấy ai
Thì xin cho tôi chết vui…

Có những lúc buồn lơ láo tâm hồn
Lặng im trống không
Nghe thoáng trong rã rời
Có tiếng thì thầm rủ tôi qua đời

Trí Nhớ Mưa

• Nguyên tác: Trí Nhớ Mưa
• Nhạc & lời: Ngu Yên
• Trình bày: Nguyễn Thảo
• Hòa âm & phối khí: Lý Giai Niên
• Ghi âm & Final mix: Studio LGN
• Graphics: Concept by MarcMarc

NT: Mỗi năm, cứ vào tháng tư, mấy trang mạng bắt đầu đăng đầy những hình ảnh chiến tranh, những ngày cuối cùng của miền nam Việt Nam, những di tản, những chia lìa.  Và theo chúng, ký ức lại dồn dập về.

Ký ức cũng thật lạ kỳ.  Nhiều lúc chỉ thấy một cảm giác nao nao, một thương nhớ vấn vương, như nhớ về những buổi chiều mưa thời thơ ấu, ngồi bó gối trong nhà, chỉ biết nhìn bong bóng trên những giòng nước chảy mau ngoài hiên.  Không có gì vui, nhưng cũng không hẳn buồn. 

Đôi khi, ký ức lại như những thước phim cũ, tuy hơi phai màu nhưng vẫn đầy đủ những chi tiết lặt nhặt, và cảm xúc thì hầu như lắng đọng hơn, không còn sôi sục.

Và như vậy, ta lại được nhìn ngắm lại đời mình.  Những vui buồn, những đau đớn hoan lạc, những giây phút kinh hoàng khủng khiếp, bây giờ hầu như vắng bóng.  Ta ngồi ôn lại mà lòng thật thản nhiên như một kẻ lạ.

Tối hôm đó, trên balcon nhà một người bạn, tôi với em ngồi đối diện nhau.  Tay em nằm im trong tay tôi mà tôi có thể nghe được tiếng tim em đập, cảm được hơi em thở ấm áp, nhận được những rung động hồi hộp qua những ngón tay run nhè nhẹ.

Chiều hôm đó, trên đường đi học về, em đã trao tôi lá thư viết vội trên trang giấy xé từ tập vở: Mình yêu nhau nhé anh.

Trong bóng đêm, tôi nhìn vào đôi mắt em. Chỉ đôi mắt.  Tất cả chung quanh đều nhạt mờ trong màn sương.  Tôi cảm thấy gân máu trên màng tang đập nhịp mạnh, mắt môi nóng bỏng.

Tôi chỉ nhớ như vậy.

Năm, sáu mươi năm là một đống thời gian to lớn, trộn lộn bao thứ lằng nhằng của một đời người.

Bây giờ em ở đâu nhỉ?

Trí Nhớ Mưa

Mưa rơi ướt dĩ vãng đời tôi
Lạ lùng cơn gió xưa thổi về
Bàng hoàng nghe tiếng xưa vọng về
Chập chờn hình bóng xưa
Phố nhỏ một thời tôi lớn lên
Theo nỗi buồn giấc mơ đầu
Tình yêu

Mưa rơi, mưa trí nhớ, nhỏ to
Tưởng chừng nghe cố nhân gọi mình
Phập phồng nghe tiếng tim gọi tình

Thành phố đó có em yêu kiều mùa mưa
Tình yêu đó có tôi mơ mòng
Hẹn hò mưa ướt trên môi người vừa quen
Là mùa mưa hết
Là em quay bước xa tôi

Thành phố đó có tôi quay về tìm mưa
Tình học sinh giấc mơ xa vời
Kỷ niệm đó vẫn xôn xao trong đời tôi
Ngậm ngùi khi tiếng mưa vọng về…
Buồn buồn nghe tiếng tim phập phồng