Khi Đã Có Em Yêu Ta

• Nguyên tác: I've Got My Love to Keep Me Warm
• Nhạc & lời: Irving Berlin
• Lời Việt: Nguyễn Thảo
• Trình bày: Triệu Vinh
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: NTV Studio
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Graphics: Concept by MarcMarc

NT:  Đã khá lâu, trang KẻJazz đã đi vòng vo từ nhạc oldies/pop, đến folks, blues, và ngay cả cổ điển hoặc bán cổ điển.  Thi thoảng mới trở lại với một bài nhạc jazz.  Phải chăng KẻJazz đã đi lạc?

Trong bài thơ Nửa Thế Kỷ Về Thăm Bí Mật, anh Ngu Yên viết … chuyện làm người đi hướng nào cũng lạc. Thật vậy, trong đời sống, thường đi hướng nào thì cũng… lạc đường, kể gì đến Jazz.

Đã có một bằng hữu yêu thích nhạc jazz và mong mõi KJ cho đăng tải nhiều nhạc jazz hơn, nhưng phải nói là nhạc jazz đã kén người nghe mà cũng rất kén người hát. 

Ca khúc I Got My Love to Keep Me Warm của tuần lễ này, tôi đã từng say mê qua giọng hát khác thường của Billie Holiday.  Có điều gì thật quyến rũ trong cách hát của bà ấy.  Theo tôi hiểu, âm vực của bà không nhiều.  Kỷ thuật thanh nhạc của bà thì tàm tạm.  Nhưng điều làm cho tiếng hát bà nỗi bật là sự đồng điệu với những ca khúc bà hát.  Bà hát như thể những ca khúc ấy đã được viết riêng cho bà.  Từ cách hành âm, cách ngắt chữ, những đột xuất trong giai điệu, bà hoàn toàn để cảm nhận nhất thời dẫn dắt đưa đẩy.  Không những vậy, cả những người nhạc sĩ chơi chung với bà cũng đều có sự đồng cảm bén nhạy; họ đã nương theo nhau, tạo dựng một tác phẩm nhất thời, và không bao giờ lập lại được.

Cái đồng cảm đồng điệu này chính là cái khó khăn cho người hát nhạc jazz.  Không có nó thì cứ như kẻ… đi lạc.

Và tuần này, may thay, bài nhạc jazz kinh điển lại đến với trang KJ qua tiếng hát của Triệu Vinh, một tiếng hát sành điệu và sâu đậm của một người nghệ sĩ chân thật.

LV: Giữa tôi và bạn có cái cười ngầm với nhau (inside joke) về chuyện khó nghe của nhạc jazz: Đôi lúc nghe mà không hiểu mình nghe cái gì. Không biết có phải nhạc đánh trật hay không mà sao khó nghe thế. Cho nên có khi nghe như thấy đánh sai, hát lạc nhưng không dám chắc lắm vì sợ có thể là vì mình chưa đủ “trình độ” để hiểu nhạc jazz. Vì thế nếu có khi chúng tôi hát lạc hoặc đàn sai thì cứ cãi biến là đánh nhạc “jazz” là xong.  

Có ngờ đâu vẻ luận điệu này khá ăn rơ với cái chuyện đi lạc của anh Ngu Yên.  Cho nên nếu NY nói làm người  đi lạc là chuyện dĩ nhiên thì tôi xin có nhận định: chơi nhạc, nhất là nhạc jazz với KJ, chắc chắc là có chơi lạc. 

May sao là lần này bài jazz “chơi lạc” tuần này được chuyên chở bởi Triệu Vinh, người ca sĩ vừa chân thật, “tay” thật lại vừa có giọng ca vừa thật lại vừa chuẩn.

Khi Đã Có Em Yêu Ta

Dù tuyết trắng ngập trời, dù gió lốc tơi bời
Riêng ta đâu màng chi giông tố
Bão tuyết thâu đêm, nhưng có chi lo âu
Khi ta đã có em yêu cạnh ta

Đã biết bao lâu rồi đâu bão tuyết như vậy
Long lanh muôn giọt băng buốt giá
Giá buốt mênh mông, nhưng có chi lo âu
Khi ta đã có em yêu cạnh ta

Chẳng cần chi áo khoác ấm, tuốt nốt cặp găng
Ta không hề chi đêm nay, vì tình yêu rực cháy

Lửa đốt trái tim này. Lửa bốc cháy đêm ngày
Trời đông đâu làm ta nao núng
Bão tuyết ngập trời nhưng có chi lo âu
Khi ta đã có em yêu cạnh ta

I Got My Love to Keep Me Warm

The snow is snowing, the wind is blowing
But I can weather the storm
What do I care how much it may storm
I've got my love to keep me warm

I can't remember a worse December
Just watch those icicles form
What do I care if icicles form
I've got my love to keep me warm

Off with my overcoat, off with my gloves
I need no overcoat, I'm burning with love

My heart's on fire, the flame grows higher
So I will weather the storm
What do I care how much it may storm
I've got my love to keep me warm

Biết Nói Gì Bây Giờ

• Nguyên tác: What'll I Do?
• Nhạc & lời: Irving Berlin
• Lời Việt: Nguyễn Thảo
• Trình bày: Lê Vũ
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm & final mix: LeVuMusic Studio
• Photo & graphics: MarcMarc

TN: Gần đây, những nhà khảo cổ đã tìm thấy dấu vết của nhiều nguồn gốc con người khác nhau, không phải chỉ có một nguồn từ Châu Phi như giả thuyết trước đây.

 Tôi lại nghĩ: vào thời tiền sử, con người chắc chỉ ú ớ như những thú vật khác.  Có lẽ họ phải dùng đến tay chân để diễn đạt loại ngôn ngữ hạn chế thô thiển nhiều hơn.  Rồi những bộ tộc càng lúc càng tăng triển, theo biến hóa tự nhiên, ngôn ngữ từ từ xuất hiện.  Mỗi bộ tộc tự tạo ra ngôn ngữ tùy vào phong thổ cũng như đời sống của họ, theo đó thân thể thay đổi; phần thanh quản phát triển theo thanh âm, não bộ theo ngôn ngữ.  Và cũng từ đó, xã hội, văn hóa, phong tục…

Và âm nhạc.

Một giáo sư thanh nhạc người Mỹ đã cho là ngôn ngữ Việt đã làm thanh quản người Việt phát triển khác với những người nói tiếng Anh từ nhỏ, và vì vậy tiếng hát thường thiếu độ dày, độ vang, v.v…

Cũng có thể là như vậy, cọng thêm những yếu tố như thiếu kỹ thuật tập luyện tân kỳ, môi trường phát triển, đào tạo, v.v…

Có lẽ đó là lý do người Việt có rất ít ca sĩ opera nào được giới nhạc cổ điển biết đến, trong số đó có Theresa Mai người thắng giải Grammy năm vừa qua, và Ninh Long, một giọng tenor xuất hiện trên chương trình thi hát ở Hung-Gia-Lợi.

Và có lẽ đó là tại sao bạn từ chối hát nhạc cổ điển.  Bạn không thích chỉ hát… phiên phiến…

Thôi thì, biết nói gì bây giờ…

Biết Nói Gì Bây Giờ

Giờ làm gì đây?
Người đã rời xa quá xa
Để tôi xót xa
Thôi biết nói gì?

Giờ làm gì đây?
Người đã cùng ai nắm tay
Ghé môi đắm say
Thôi biết nói gì?

Giờ làm gì đây?
Còn tấm hình thôi để tôi
Than thở niềm nhớ đêm ngày

Một mình đơn côi
Mộng ước ngày nao với ai
Phút giây bỗng phai
Thôi biết nói gì?

What’ll I Do?

What'll I do?
When you are far away
And I am blue
What'll I do?

What'll I do?
When I am wond'ring who
Is kissing you
What'll I do?

What'll I do
With just a photograph
To tell my troubles to?

When I'm alone
With only dreams of you
That won't come true
What'll I do?