Viết Cho Hélène

• Nguyên tác: La Chanson d’Hélène
• Nhạc: Philippe Sarde
• Lời: Jean-Loup Dabadie
• Lời Việt: Nguyễn Thảo
• Trình bày: Hồ Đắc Anh Thi & Lê Vũ
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: NN Studio & LeVuMusic Studio
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Graphics: Concept by MarcMarc

LV: Khi ngỏ ý muốn thâu La Chanson d’Helene, AT có đề nghị là dùng một giọng nam để nói trong bài, tựa như bài Parole với tiếng nói trầm ấm, gợi cảm của Alain Delon. Tôi đã đề nghị là nhờ anh bạn Ngô Nhật Trường thâu thanh dùm phần đó vì người bạn trẻ này đã từng đóng phim nên không xa lạ gì với cách nói đầy kịch tính kiểu này. Thế nhưng cô ca sĩ AT này lại cho rằng giọng nói của NNT trẻ trung quá, không thích hợp với bài (?). Tôi và bạn có bàn với nhau về việc thâu tiếng nói này và cùng đi đến kết luận là cả 2 giọng của tôi và bạn, dù “già” dặn hơn, nhưng không thể tạo được hiệu quả mà AT muốn đạt đến. Rốt cuộc tôi và bạn đã chọn lấy cách hát thay vì nói trong phần có giọng nam.

Tôi cho rằng hát dễ hơn nói trong bài này. Khi hát thì mình biết được rõ ràng lúc nào ra, lúc nào vào. Mọi diễn tả nằm trong nhịp nhàng, hơi ngân. Nếu phải nói trong bài này thì thật tình tôi không biết phải xử lý làm sao. Hơn nữa là tôi luôn cảm thấy ngượng khi phải nói kiểu đóng kịch như thế này. Có lẽ theo như từ ngữ bạn mô tả là có cám tưởng “ốt dột” (cringy?). Không biết có phải là bệnh tự kỷ ám thị không?

Viết Cho Hélène

Tháng Chín, thoáng heo may lạnh lùng
Khép nốt cánh cửa sau cùng
Mặt trời đã quên thôi không quay về
Anh đã thôi yêu em

Thấp thoáng bóng chim lưng trời
Chới với tiếng kêu lạc loài
Trong bóng chiều

Giờ ta chia tay dẫu trong lòng
còn bao yêu thương đắm say
Phi cơ cất cánh nhưng ta còn đây
còn vương vấn mãi không thôi


Đứng trước mái hiên xưa tìm
Những phút ấm êm xa thời mộng mơ ấy
Như tranh đã phai màu
Anh đã thôi yêu em

Nắng quái đã tan theo ngày
Khi gương đã phai mờ
Tìm đâu bóng hình

Đành thôi đến phút giây chia lìa
Tình này xem như thoáng mơ mòng
Khi bao dĩ vãng đem chôn vùi
Giòng mực kia sẽ phai mờ


Đã biết hết câu chuyện rồi
Thì khép cuốn sách của một thời
Mặt trời chết im trong kỷ niệm
Và anh cũng im lìm

Anh đã hết yêu em

La Chanson d’Hélène

Ce soir nous sommes septembre 
Et j'ai fermé ma chambre
Le soleil n'y entrera plus
Tu ne m'aimes plus

Là-haut un oiseau passe 
Comme une dédicace
Dans le ciel

     Je t'aimais tant Hélène
     Il faut se quitter
     Les avions partiront sans nous
     Je ne sais plus t'aimer Hélène

Avant dans la maison
J'aimais quand nous vivions
Comme dans un dessin d'enfant
Tu ne m'aimes plus

Je regarde le soir 
Tomber dans les miroirs
C'est ma vie

     C'est mieux ainsi Hélène
     C'était l'amour sans amitié 
     Il va falloir changer de mémoire
     Je ne t'écrirai plus Hélène

L'histoire n'est plus à suivre
Et j'ai fermé le livre
Le soleil n'y entrera plus
Tu ne m'aimes plus

4 thoughts on “Viết Cho Hélène”

  1. Nguyễn Thảo sao lại dịch “Anh đã thôi yêu em…”
    Nguyên văn là lời chàng viết cho Hélène: Tu ne m’aime plus.
    Vậy phải dịch là: “Em không còn yêu anh nữa” chứ?

    Đặng Thế Kiệt

    Like

    1. Cám ơn anh Kiệt đã góp ý.

      Có lẽ anh Kiệt đọc chưa kỹ đó. Đây là câu hát của người nữ gửi cho người tình nam nên phải khởi đầu là “anh”, không thể là “em” được. Thêm nữa là câu anh dịch, trừ việc không đúng ngôi vị anh/em (tiếng Việt rắc rối!), thì vẫn cùng nghĩa với câu NT dịch.” LV tin rằng NT chọn câu dịch như vậy để phù hợp với nốt nhạc hơn.

      Có thể anh đã biết, dịch lời nhạc khó hơn việc dịch thông thường nhiều vì phải làm sao vừa giữ được ý nghĩa của câu từ, vừa đảm bảo được việc phát âm đúng theo âm bằng trắc của tiếng Việt mình, vừa giữ được hồn nhạc. Dĩ nhiên khiếm khuyết khi dịch như thế này thể nào cũng xảy ra, khó tránh được. Tuy nhiên trong trường hợp này, LV cho rằng NT đã hoàn thành “công tác” khá mỹ mãn.

      Like

Leave a comment