Tuyết Hãy Rơi

• Nguyên tác: Let It Snow! Let It Snow! Let It Snow!
• Nhạc: Julie Styne 
• Lời: Sammy Cahn
• Lời Việt: Nguyễn Thảo
• Trình bày: Triệu Vinh
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: Phòng Thâu NTV
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Graphics: Concept by MarcMarc

NT: Tháng 12 thường làm cho tôi bị trầm cảm.  Có lẽ tôi đã bị quen với 12 tháng trong năm như biểu tượng của đời người.  Vì vậy cái tháng mùa đông chỉ thấy toàn u ám phiền muộn, nhất là một khi đã đến cái tuổi mà người thời thượng gọi là U60, U70, U80, v.v…

Rồi hôm nọ, đứng giữa đường phố New York rộn ràng với bao đèn hoa giăng ngang dọc, bao trưng bày những cửa hàng rực rỡ gọi mời khách mua, tự nhiên tôi thấy mình thật lạc quẻ.  Đã tự bao giờ tôi lọt ra ngoài lề của cuộc sống?

Cũng có thể từ khi mạng xã hội tạo nên một thế giới nơi giá trị được đo lường bằng bao nhiêu “thích”, nơi “trang nhà” phô trương những tươi vui hạnh phúc, nơi nhân ảnh môi cười lộng lẫy mà thanh xuân thì dường như bất diệt.  Làm tôi thầm xét lại đời mình: Có gì vui?

Cũng có thể từ khi thông minh nhân tạo ra đời, chỉ trong vài năm, nó đã vượt trội với mức độ hiểu biết quá cao quá siêu quá rộng quá sâu, làm tôi thấy cả cuộc đời mình chỉ là một sự cù nhầy chậm tiến.

Đã vậy, càng ngày tôi lại càng… vọng cổ.  Ở một xứ tân tiến mà cứ lẩn thẩn ngâm nga Bao thương mến với bao nhiêu bối rối / Trôi về đây tàn phá cõi tâm linh / Trắng đêm thâu, trắng cả khối chân tình / Từng xác lá thu về vàng lối cỏ… *

Trong ngày đông lạnh, lúc thiên hạ nô nức Giáng Sinh, tôi chỉ thấy thấm thía mấy câu since we’ve no place to go / Let it snow! Let it snow / Let it snow.

* Tạ Tỵ, Những Con Đường Hà Nội

Tuyết Hãy Rơi

Ngoài trời thấy kéo mây đen trông kinh hoàng
Mà ngọn lửa nồng ấm thật mê hồn
Lòng chẳng thiết tha chi ra về
Tuyết hãy rơi, hãy cứ rơi, rơi ngập trời…

Mà nhìn thấy giống như bão sẽ không ngừng
Và sẵn đây có rượu thơm lừng
Ngọn đèn cớ sao thêm lu mờ?
Tuyết hãy rơi, hãy cứ rơi, rơi ngập đường…

Nào ai mong lúc ra về giữa khuya
Lòng rất e bước trong trời mù mịt tuyết
Giờ chia tay, hãy ôm chặt lấy anh
Suốt lối về anh còn ngại chi!

Mặc dù lửa kia đang lụi tàn
Mình vẫn chưa xong lời giã từ
Thật lòng nếu biết em yêu anh, yêu rồi…
Tuyết hãy rơi, hãy cứ rơi, rơi muôn đời…

Let It Snow! Let It Snow! Let It Snow!

Oh, the weather outside is frightful
But the fire is so delightful
And since we've no place to go
Let it snow! Let it snow! Let it snow!


It doesn't show signs of stopping
And I brought me some corn for popping
The lights are turned way down low
Let it snow! Let it snow! Let it snow!


When we finally kiss goodnight
How I hate going out in the storm
But if you'll really hold me tight
All the way home I'll be warm


And the fire is slowly dying
And, my dear, we're still goodbying
But as long as you'd love me so
Let it snow! Let it snow! Let it snow!

Bài Luân Vũ Mùa Mưa

• Nguyên tác: The Last Waltz
• Nhạc & lời: John Barry Mason & Leslie David Reed
• Lời Việt: Trường Kỳ
• Trình bày: Triệu Vinh
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: NTV Studio
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Graphics: Concept by MarcMarc

NT:  Dạo này thế giới mạng thật là um xùm hỗn loạn, chẳng thua gì ngoài đời vào những ngày tháng trước khi cuộc nội chiến Việt Nam kết thúc.  Đọc riết tôi đâm ra chán đời, đem phàn nàn với anh Ngu Yên.  Anh bảo, “Nhân chi sơ tính bổn… không tốt, nhiều ác hơn thiện.”

“Có phải vì vậy mà thỉnh thoảng phải có một “đấng cứu thế” ra đời?”

“Thì đó, từ ông Muhammad, ông Phật, ông Jesus, rồi sau này thì có ông Khổng, ông Lão.”

“Mỗi ông xuất hiện trong bối cảnh xã hội đang bị khủng hoảng, và thường thuyết giảng dựa trên những tệ nạn của xã hội, dân tộc và văn hóa đương thời phải không?  Ví dụ như Phật ra đời trong một xã hội Ấn Độ với hệ thống đẳng cấp, đầy bất công, nên ông thuyết giảng về tính vô thường, khổ nạn, v.v…”

Anh gật đầu đồng ý, “Giống như Khổng Tử xuất hiện cuối thời Xuân Thu ở Trung Hoa, khi nhà Chu đã suy xụp.  Bao quyền thế nằm trong tay của các chư hầu.  Đây là thời lễ băng nhạc hoại, xã hội mất hết tôn ti trật tự, mất luôn cả đạo đức luân lý nhân phẩm.  Nên Khổng phải đề cử mấy cái thuyết về nhân lễ nghĩa trí tín để cố khôi phục lại phần nào.”

“Hmm,” tôi suy nghĩ một chặp, “nhưng mà hình như những nỗ lực này thấy cũng chẳng đi tới đâu.”

“Bởi vậy, cho nên ông Lão đâm chán, một ngày cởi trâu đi vô sa mạc rồi biến mất luôn.”

“Ủa, từ hồi nào tới giờ tui nghe ổng cởi nai lên núi mà.”

“Tầm bậy nà.  Ổng cởi trâu.  Mà trâu chỉ thích sông nước đầm lầy, không biết cắc cớ gì mà cởi nó đi sa mạc.”

Nếu bạn giống tôi, thì đến lúc này đầu óc cũng hơi lùng bùng rồi.  Nên tôi đổi hướng.

“Ủa, mà lễ băng nhạc hoại là cái lễ gì?”

“Có lễ mẹ gì đâu.  Chỉ có nghĩa là ‘lễ nghi thì hư, âm nhạc thì hỏng’.”

Ấy, thời nhiễu nhương thì âm nhạc lại hay hỏng.  Ngày nay coi bộ cũng không khác gì mấy. Thôi thì ta cứ tìm nghe nhạc cũ để nhớ những ngày thái bình xưa.  Ta hãy nghe Triệu Vinh và ca khúc Bài Luân Vũ Mùa Mưa mà nhớ cái thuở vàng son vậy.

(Câu chuyện bên trên thật ít giả nhiều. Chung chung thì bối cảnh có thật, nhưng viết từ trí nhớ thì chắc có it nhiều hư cấu. Muốn rõ hơn hãy hỏi anh Ngu Yên nhen.)

Bài Luân Vũ Mùa Mưa

Kìa trông trời mang mùa mưa đến bên ta rồi
Từng cơn từng cơn sầu hắt hiu nhẹ rơi
Trời mưa chiều nay buồn rơi buồn rơi
khắp nơi xa vời
Giọt mưa tưởng đâu là mắt em lệ rơi

Mùa mưa ôi thấy sao buồn tênh
Mưa rơi mưa rơi muôn nơi chỉ thế thôi
Lá cây lặng buông bên đường
Rồi nước cuốn mất theo cùng thời gian

Rồi đây mùa mưa rời xa cuốn theo đau buồn
Trời mưa trời mưa rồi cuốn đi mộng mơ
Tình em rồi đây rời xa rời xa
cũng như mây trời
Giọt mưa giờ đây là xót xa mình tôi

Mùa mưa tới nơi rồi Mùa mưa tới đây rồi
Tiếng mưa buồn bồi hồi như tâm tư thế gian

The Last Waltz

I wonder should I go or should I stay?
The band had only one more song to play
And then I saw you out the corner of my eye
A little girl, alone and so shy

I had the last waltz with you
Two lonely people together
I fell in love with you
The last waltz should last forever

But the love we had was going strong
Through the good and bad, we get along
And then the flame of love died in your eye
My heart was broke in two when you said goodbye

It's all over now, nothing left to say
Just my tears and the orchestra playing