Thánh Đường Trên Phố Vắng

• Nguyên tác: Goodbye
• Nhạc & lời: Paul McCartney
• Lời Việt: Trường Kỳ
• Trình bày: Triệu Vinh
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: TV Studio
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Graphics: Concept by MarcMarc

NT:  Anh ngữ có chữ nuance mà tôi không thể dịch được.  Nguyên thủy tiếng Latin nubes nghĩa là mây.  Chuyển qua tiếng pháp cổ mang dạng nue rồi sanh ra động từ nuer là tô bóng tối (shade) như trong ngành hội họa.  Mãi đến thế kỷ thứ 18 Anh ngữ mới mượn chữ này cùng nghĩa shading, rồi từ từ mới mang cái nghĩa hiện đại.

Tra tự điển tiếng Việt: sắc thái tinh tế, nghe thật mất phê.

Như thế này.  Đại từ nhân xưng tiếng Việt có khá nhiều.  Tôi, anh, em, ta, mình, v.v…  Nhưng câu anh yêu em, tôi yêu em, ta yêu em có chút it khác biệt.  Ít ra là theo như tôi nghĩ.

Đôi tình nhân đang yêu nhau, thì sẽ nghe họ nói anh yêu em hoặc em yêu anh.

Anh chàng đang lờ mờ biết yêu, nhưng chưa ngỏ lời, sẽ rên rỉ một mình trong đêm vắng, tôi yêu em, tôi yêu em

Trong thơ văn, khi nghe ta yêu em thì đa số chỉ là độc thoại, và dường như nhân vật ta hơi già dặn hơn nhân vật em.

Thành thử khi viết lời dịch, tôi thường đắn đo về cái ý “không lời” này. 

Và đó là cái… nuance

Nuance cũng xuất hiện trong kỹ thuật hát.  Trong cách phát âm, trong cách hành âm, trong luyến láy, trong cách ngân.  Những li ti lặt vặt ấy tạo nên cái không khí mà người ca sĩ muốn truyền tải đến người nghe, là cái khung cho lời nhạc thấm vào lòng người.

Thánh Đường Trên Phố Vắng

Mờ tinh sương trên con phố vắng
Có em cùng bước với tôi về nơi thánh đường
Hồi chuông vang ngân nga cất tiếng
Gió reo lời hát đón ta bao là thiêng liêng

Nhớ mãi, nhớ mãi
Những lúc chúng mình bước vào thánh đường
Còn chăng đây bên tôi có chúa
Chúa trên thập giá
Chúa mang cùng tôi nỗi sầu
Sầu nhân gian thương yêu dối trá
Chóng quên hờ hững với nhau trong lời yêu thương

Quỳ bên em trông cao thánh giá
Chúa như nhìn xuống chứa chan tình thương chúng mình
Lời van xin dâng lên với chúa
Thiết tha cầu khẩn mãi cho trong lòng yêu nhau

Ngày qua đi trên con phố vắng
Có tôi lặng lẽ bước âm thầm qua thánh đường
Hồi chuông ngân nghe như tiếng khóc
Khóc cho tình cũ cách xa muôn đời trong tôi

Goodbye

Please don't wake me up too late
Tomorrow comes, and I will not be late
Late today when it becomes tomorrow
I will leave to go away

Goodbye (Goodbye)
Goodbye (Goodbye)
Goodbye, goodbye
My love, goodbye

Songs that lingered on my lips
Excite me now and linger on my mind
Leave your flowers at my door
I'll leave them for the one who waits behind

Ngày Hôm Qua

• Nguyên tác: Yesterday
• Nhạc & lời: Paul McCartney
• Lời Việt: Nam Lộc
• Trình bày: Lê Vũ
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm & final mix: LeVuMusic Studio
• Graphics: Concept by MarcMarc

NT:  Tôi không biết câu chuyện này có thật hay không, nhất là trong thời đại này, giả giả thật thật không thể nào kiểm chứng một cách mau lẹ được.  Nhưng mà thế này: Một đêm nọ, ông nhạc sĩ Paul McCartney nằm mơ và nghe văng vẳng một giai điệu rất là lâm ly.  Khi tỉnh giấc, ông vội vàng ngồi xuống chiếc đàn piano và ghi lại những nốt nhạc thần bí kia trước khi chúng phai mờ theo trí nhớ.

Trong lúc mài dũa lại giai điệu cũng như tìm ý cho lời nhạc, ông đã đặt một cái tựa đề thật lạ kỳ:  Scrambled Eggs, Trứng Trộn.  Nhiều người đồng ý là cái tên này chỉ là một cái mốc, một đánh dấu cho ông dễ nhớ lại giấc mơ đêm hôm trước.

Từ ngữ dần dà xuất hiện, và câu mở “yesterday, all my troubles seemed so far away” đã dẫn người nhạc sĩ đi suốt hành trình của ca khúc đầy hoài niệm về đời người.  Tự đó, tựa đề Yesterday đã thay thế trứng trộn để đi vào thế giới âm nhạc qua bao thế hệ.

Nam Lộc là một trong những lyricist của VN trước 75, nổi bật với ca khúc Trưng Vương Khung Cửa Mùa Thu, đã viết nhiều lời ca cho những ca khúc ngoại quốc thời bấy giờ.  Lời nhạc của Ngày Hôm Qua nghe ít tư lự hơn là bản gốc, nhưng có lẽ những hình tượng Paul McCartney đưa ra không gieo ấn tượng gì cho người Việt vào thời điểm đó.

LV: Tôi cũng đã có nhiều lần nằm mơ thấy mình viết được những câu nhạc rất hay. Tiếc là lúc tỉnh dậy thì câu nhạc nhớ được chỉ là một mớ hỗn độn như “trứng trộn” giống như giai thoại của ông PM. Điểm khác biệt chính giữa thiên tài âm nhạc PM và kẻ tầm thường như tôi là ông này vẫn có thể từ đám hỗn độn trứng trộn đó mà chia phân ra được “lòng trắng, lòng đỏ” để viết nên bản nhạc để đời cho bao thế hệ sau. Riêng tôi chỉ có thể tiếp tục mơ và thức dậy với một mớ mơ mơ hồ hồ.

Hầu như ai cũng có thể viết được một hai bài nhạc, miễn là có chút hiểu biết về nhạc lý và câu từ. Thậm chí có người chỉ âm ư, ngâm nga với lời nghĩ ra xong rồi nhờ người khác viết thành bài cho mình. Từ những “nhạc sĩ” “dở hơi” như vậy cho đến những nhạc sĩ thực thụ, chuyên nghiệp thì đã có biết bao nhiêu nhạc phẩm đã được cho ra đời. Thế nhưng trong muôn muôn, triệu triệu nhạc bản được sáng tác qua bao thế hệ, có được bao nhiều nhạc phẩm được sống mãi trong lòng người nghe như bài “trứng trộn” này?

Tôi chỉ có một ước mơ cỏn con: cho tôi nhớ lại được bài “trứng trộn” của riêng tôi khi mở mắt thức dậy. Nhưng cho đến giờ này, hỗn độn vẫn là hỗn độn.

Ngày Hôm Qua

Mới hôm qua 
Buồn phiền trong tôi như đã bay đi xa
Mãi đến hôm nay tim còn thấy hoan ca
Tôi còn ngỡ như là ngày hôm qua

Nhớ trong tôi
Tưởng chừng như thời gian đã quên không trôi
Để chúng ta không còn cảm thấy chia phôi
Những gì đã qua, còn trong tim tôi

Hôm nay, tôi chẳng muốn đếm thời gian
Như tôi đã làm
Hôm nay, tôi cố gắng quên thời gian
Sao lòng vẫn nhớ?

Mới hôm qua
Tình yêu như bông hoa nở trong tim ta
Mãi đến nay tuy em đã bỏ đi xa
Tôi còn ngỡ như là ngày hôm qua

Yesterday

Yesterday
All my troubles seemed so far away
Now it looks as though they're here to stay
Oh, I believe in yesterday

Suddenly
I'm not half the man I used to be
There's a shadow hanging over me
Oh, yesterday came suddenly

Why she had to go
I don't know she wouldn't say
I said something wrong
Now I long for yesterday

Yesterday
Love was such an easy game to play
Now I need a place to hide away
Oh, I believe in yesterday