Viết Cho Hélène

• Nguyên tác: La Chanson d’Hélène
• Nhạc: Philippe Sarde
• Lời: Jean-Loup Dabadie
• Lời Việt: Nguyễn Thảo
• Trình bày: Hồ Đắc Anh Thi & Lê Vũ
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: NN Studio & LeVuMusic Studio
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Graphics: Concept by MarcMarc

LV: Khi ngỏ ý muốn thâu La Chanson d’Helene, AT có đề nghị là dùng một giọng nam để nói trong bài, tựa như bài Parole với tiếng nói trầm ấm, gợi cảm của Alain Delon. Tôi đã đề nghị là nhờ anh bạn Ngô Nhật Trường thâu thanh dùm phần đó vì người bạn trẻ này đã từng đóng phim nên không xa lạ gì với cách nói đầy kịch tính kiểu này. Thế nhưng cô ca sĩ AT này lại cho rằng giọng nói của NNT trẻ trung quá, không thích hợp với bài (?). Tôi và bạn có bàn với nhau về việc thâu tiếng nói này và cùng đi đến kết luận là cả 2 giọng của tôi và bạn, dù “già” dặn hơn, nhưng không thể tạo được hiệu quả mà AT muốn đạt đến. Rốt cuộc tôi và bạn đã chọn lấy cách hát thay vì nói trong phần có giọng nam.

Tôi cho rằng hát dễ hơn nói trong bài này. Khi hát thì mình biết được rõ ràng lúc nào ra, lúc nào vào. Mọi diễn tả nằm trong nhịp nhàng, hơi ngân. Nếu phải nói trong bài này thì thật tình tôi không biết phải xử lý làm sao. Hơn nữa là tôi luôn cảm thấy ngượng khi phải nói kiểu đóng kịch như thế này. Có lẽ theo như từ ngữ bạn mô tả là có cám tưởng “ốt dột” (cringy?). Không biết có phải là bệnh tự kỷ ám thị không?

Viết Cho Hélène

Tháng Chín, thoáng heo may lạnh lùng
Khép nốt cánh cửa sau cùng
Mặt trời đã quên thôi không quay về
Anh đã thôi yêu em

Thấp thoáng bóng chim lưng trời
Chới với tiếng kêu lạc loài
Trong bóng chiều

Giờ ta chia tay dẫu trong lòng
còn bao yêu thương đắm say
Phi cơ cất cánh nhưng ta còn đây
còn vương vấn mãi không thôi


Đứng trước mái hiên xưa tìm
Những phút ấm êm xa thời mộng mơ ấy
Như tranh đã phai màu
Anh đã thôi yêu em

Nắng quái đã tan theo ngày
Khi gương đã phai mờ
Tìm đâu bóng hình

Đành thôi đến phút giây chia lìa
Tình này xem như thoáng mơ mòng
Khi bao dĩ vãng đem chôn vùi
Giòng mực kia sẽ phai mờ


Đã biết hết câu chuyện rồi
Thì khép cuốn sách của một thời
Mặt trời chết im trong kỷ niệm
Và anh cũng im lìm

Anh đã hết yêu em

La Chanson d’Hélène

Ce soir nous sommes septembre 
Et j'ai fermé ma chambre
Le soleil n'y entrera plus
Tu ne m'aimes plus

Là-haut un oiseau passe 
Comme une dédicace
Dans le ciel

     Je t'aimais tant Hélène
     Il faut se quitter
     Les avions partiront sans nous
     Je ne sais plus t'aimer Hélène

Avant dans la maison
J'aimais quand nous vivions
Comme dans un dessin d'enfant
Tu ne m'aimes plus

Je regarde le soir 
Tomber dans les miroirs
C'est ma vie

     C'est mieux ainsi Hélène
     C'était l'amour sans amitié 
     Il va falloir changer de mémoire
     Je ne t'écrirai plus Hélène

L'histoire n'est plus à suivre
Et j'ai fermé le livre
Le soleil n'y entrera plus
Tu ne m'aimes plus

Vòng Gió Ngập Hồn

• Nguyên tác: The Windmills of Your Mind : 
• Nhạc: Michel Legrand
• Lời: Alan Bergman & Marilyn Bergman 
• Lời Việt: Lê Vũ
• Trình bày: Lê Vũ
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm & final mix: LeVuMusic Studio
• Photo & graphics: MarcMarc

LV: Nhạc Michel Legrand luôn thu hút tôi một cách kỳ lạ. Đặc biệt là bài The Windmills of Your Mind. Những nốt nhạc hoán chuyển từ câu này qua câu kế tạo nên một mạch nối những âm thanh thật diệu kỳ. Thật là nét nhạc lộng lẫy, huy hoàng của một thiên tài. Vì thế nên tôi trở lại bài này lần thứ ba nơi Kejazz.

NT:  Rất đồng ý với bạn là nhạc ML rất là du dương, lộng lẫy.  Bạn cũng thường bảo với tôi rằng bạn ít khi để ý đến ca từ.  Nhưng có lẽ, riêng với bài này, vì chính bạn đã tự dịch, chắc bạn đã phải “thưởng thức” lời ca không ít thì nhiều.

Lời ca, The Windmills of Your Mind, vẽ lên những hình ảnh xoay tròn, bánh xe quay, banh tuyết lăn, kim đồng hồ xoay… cùng một lúc, những nốt nhạc lên cao, rồi trở về chủ âm, rồi lại lên cao hơn, rồi lại về chủ âm; chúng cũng bị xoay tròn cùng với hình ảnh được vẽ lên.  Hãy lắng nghe thêm: giai điệu trong từng đoạn cũng dặt dìu lên cao, lên cao, qua cao điểm rồi bắt đầu đi xuống, đi xuống, như một cánh cối xay gió. Những vòng tròn trong những vòng tròn.

Tôi không biết là giai điệu đã được viết trước ca từ, hay ca từ trước giai điệu, nhưng sự hài hòa trong ca khúc này tôi công nhận là thật… hết sảy, đáng được re-visit, như bạn nói, đã lần thứ ba rồi, và cũng có thể còn những lần khác nữa.

LV: Lần này tôi dùng một nhịp đập trầm đều để làm nền cho bài. Xem nó như là nhịp đập của đồng hồ, của thời gian, của con tạo xoay vần hay là của những ký ức nào đó còn đang quay cuồng trong tâm trí…

Vòng Gió Ngập Hồn

Cuộc tử sinh như một vòng xoay
Hoài nào có phút giây nghỉ ngơi
Vòng đời không ngơi, vòng trầm luân
Miệt mài suốt tháng năm dần trôi
Thầm lặng bong bóng lửng lờ bay
Tựa một banh tuyết bên triền sâu 
Vòng ngựa gỗ quay cuồng được bao lâu 
Lượn lờ dưới ánh trăng lẻ loi
Vòng thời gian theo đồng hồ xoay
Hoài để những tháng năm vụt bay
Và trần gian như chầm chậm xoay 
Tựa một trái táo xoay lặng im
Là ngàn nỗi xoáy sâu vào tim
Tựa vòng gió cối xay hồn ai

Đường hầm quanh co, đường hầm u mê
Đường uẩn khuất đi về đâu
Đường vào âm u, vào tận thâm sâu
Chẳng một chút ánh dương lẻ loi
Chập chờn loay hoay, nửa vòng xoay
Nào còn nhớ giấc mơ vội tan
Mặt hồ lăn tăn, từng vòng nước
Vụt hòn đá xoáy theo giòng sâu
Vòng thời gian kim đồng hồ xoay
Hoài để những tháng năm vụt bay
Và trần gian như chầm chậm xoay
Tựa một trái táo xoay lặng im
Là ngàn nỗi xoáy sâu vào tim
Tựa vòng gió cối xay hồn ai

Vật vờ lao đao, lòng chợt nôn nao
Phải là tiếng khóa nghe đâu đó?
Mùa hè qua nhanh, giận hờn vu vơ
Phải lời cho nhau nhiều bóng gió?
Cặp tình nhân trên bờ biển hoang sơ
Nhạt nhòa những dấu chân buồn tênh 
Nhịp đập hoang mang, vọng từ xa xăm
Phải từ ngón tay em mỏng manh?
Hình ngày xưa treo dọc hành lang sâu
Và lời ca khi còn khi mất
Mặt nhìn hơi quen, ngập ngừng (ngờ ngợ) tên ai
Giờ tìm đâu, sâu trong tâm trí?
Lòng đã biết chẳng còn gì cho nhau? 
Đừng gượng ép trái tim của nhau
Bỗng gió đâu kéo về ngập lá úa
Nhắc nhớ tóc em xưa hoen trời thu 

Cuộc tử sinh như một vòng xoay
Hoài nào có phút giây nghỉ ngơi
Vòng đời không ngơi, vòng trầm luân
Miệt mài suốt tháng năm dần trôi
Là ngàn nỗi khắc sâu hình bóng
Là ngàn nỗi xoáy sâu vào tim
Tựa vòng gió cối xay hồn ai

The Windmills of Your Mind

Round, like a circle in a spiral
Like a wheel within a wheel
Never ending or beginning
On an ever-spinning reel
Like a snowball down a mountain
Or a carnival balloon
Like a carousel that's turning
Running rings around the moon
Like a clock whose hands are sweeping
Past the minutes of its face
And the world is like an apple
Whirling silently in space
Like the circles that you find
In the windmills of your mind

Like a tunnel that you follow
To a tunnel of its own
Down a hollow to a cavern
Where the sun has never shone
Like a door that keeps revolving
In a half-forgotten dream
Like the ripples from a pebble
Someone tosses in a stream
Like a clock whose hands are sweeping
Past the minutes of its face
And the world is like an apple
Whirling silently in space
Like the circles that you find
In the windmills of your mind

Keys that jingle in your pocket
Words that jangle in your head
Why did summer go so quickly?
Was it something that you said?
Lovers walk along a shoreline
Leave their footprints in the sand
Is the sound of distant drumming
Just the fingers of your hand?
Pictures hanging in a hallway
And the fragment of a song
Half-remembered names and faces
But to whom do they belong?
When you knew that it was over
You were suddenly aware
That the autumn leaves were turning
To the color of her hair?

Like a circle in a spiral
Like a wheel within a wheel
Never ending or beginning
On an ever-spinning reel
As the images unwind
Like the circles that you find
In the windmills of your mind