Bài Luân Vũ Mùa Mưa

• Nguyên tác: The Last Waltz
• Nhạc & lời: John Barry Mason & Leslie David Reed
• Lời Việt: Trường Kỳ
• Trình bày: Triệu Vinh
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: NTV Studio
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Graphics: Concept by MarcMarc

NT:  Dạo này thế giới mạng thật là um xùm hỗn loạn, chẳng thua gì ngoài đời vào những ngày tháng trước khi cuộc nội chiến Việt Nam kết thúc.  Đọc riết tôi đâm ra chán đời, đem phàn nàn với anh Ngu Yên.  Anh bảo, “Nhân chi sơ tính bổn… không tốt, nhiều ác hơn thiện.”

“Có phải vì vậy mà thỉnh thoảng phải có một “đấng cứu thế” ra đời?”

“Thì đó, từ ông Muhammad, ông Phật, ông Jesus, rồi sau này thì có ông Khổng, ông Lão.”

“Mỗi ông xuất hiện trong bối cảnh xã hội đang bị khủng hoảng, và thường thuyết giảng dựa trên những tệ nạn của xã hội, dân tộc và văn hóa đương thời phải không?  Ví dụ như Phật ra đời trong một xã hội Ấn Độ với hệ thống đẳng cấp, đầy bất công, nên ông thuyết giảng về tính vô thường, khổ nạn, v.v…”

Anh gật đầu đồng ý, “Giống như Khổng Tử xuất hiện cuối thời Xuân Thu ở Trung Hoa, khi nhà Chu đã suy xụp.  Bao quyền thế nằm trong tay của các chư hầu.  Đây là thời lễ băng nhạc hoại, xã hội mất hết tôn ti trật tự, mất luôn cả đạo đức luân lý nhân phẩm.  Nên Khổng phải đề cử mấy cái thuyết về nhân lễ nghĩa trí tín để cố khôi phục lại phần nào.”

“Hmm,” tôi suy nghĩ một chặp, “nhưng mà hình như những nỗ lực này thấy cũng chẳng đi tới đâu.”

“Bởi vậy, cho nên ông Lão đâm chán, một ngày cởi trâu đi vô sa mạc rồi biến mất luôn.”

“Ủa, từ hồi nào tới giờ tui nghe ổng cởi nai lên núi mà.”

“Tầm bậy nà.  Ổng cởi trâu.  Mà trâu chỉ thích sông nước đầm lầy, không biết cắc cớ gì mà cởi nó đi sa mạc.”

Nếu bạn giống tôi, thì đến lúc này đầu óc cũng hơi lùng bùng rồi.  Nên tôi đổi hướng.

“Ủa, mà lễ băng nhạc hoại là cái lễ gì?”

“Có lễ mẹ gì đâu.  Chỉ có nghĩa là ‘lễ nghi thì hư, âm nhạc thì hỏng’.”

Ấy, thời nhiễu nhương thì âm nhạc lại hay hỏng.  Ngày nay coi bộ cũng không khác gì mấy. Thôi thì ta cứ tìm nghe nhạc cũ để nhớ những ngày thái bình xưa.  Ta hãy nghe Triệu Vinh và ca khúc Bài Luân Vũ Mùa Mưa mà nhớ cái thuở vàng son vậy.

(Câu chuyện bên trên thật ít giả nhiều. Chung chung thì bối cảnh có thật, nhưng viết từ trí nhớ thì chắc có it nhiều hư cấu. Muốn rõ hơn hãy hỏi anh Ngu Yên nhen.)

Bài Luân Vũ Mùa Mưa

Kìa trông trời mang mùa mưa đến bên ta rồi
Từng cơn từng cơn sầu hắt hiu nhẹ rơi
Trời mưa chiều nay buồn rơi buồn rơi
khắp nơi xa vời
Giọt mưa tưởng đâu là mắt em lệ rơi

Mùa mưa ôi thấy sao buồn tênh
Mưa rơi mưa rơi muôn nơi chỉ thế thôi
Lá cây lặng buông bên đường
Rồi nước cuốn mất theo cùng thời gian

Rồi đây mùa mưa rời xa cuốn theo đau buồn
Trời mưa trời mưa rồi cuốn đi mộng mơ
Tình em rồi đây rời xa rời xa
cũng như mây trời
Giọt mưa giờ đây là xót xa mình tôi

Mùa mưa tới nơi rồi Mùa mưa tới đây rồi
Tiếng mưa buồn bồi hồi như tâm tư thế gian

The Last Waltz

I wonder should I go or should I stay?
The band had only one more song to play
And then I saw you out the corner of my eye
A little girl, alone and so shy

I had the last waltz with you
Two lonely people together
I fell in love with you
The last waltz should last forever

But the love we had was going strong
Through the good and bad, we get along
And then the flame of love died in your eye
My heart was broke in two when you said goodbye

It's all over now, nothing left to say
Just my tears and the orchestra playing

Thánh Đường Trên Phố Vắng

• Nguyên tác: Goodbye
• Nhạc & lời: Paul McCartney
• Lời Việt: Trường Kỳ
• Trình bày: Triệu Vinh
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: TV Studio
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Graphics: Concept by MarcMarc

NT:  Anh ngữ có chữ nuance mà tôi không thể dịch được.  Nguyên thủy tiếng Latin nubes nghĩa là mây.  Chuyển qua tiếng pháp cổ mang dạng nue rồi sanh ra động từ nuer là tô bóng tối (shade) như trong ngành hội họa.  Mãi đến thế kỷ thứ 18 Anh ngữ mới mượn chữ này cùng nghĩa shading, rồi từ từ mới mang cái nghĩa hiện đại.

Tra tự điển tiếng Việt: sắc thái tinh tế, nghe thật mất phê.

Như thế này.  Đại từ nhân xưng tiếng Việt có khá nhiều.  Tôi, anh, em, ta, mình, v.v…  Nhưng câu anh yêu em, tôi yêu em, ta yêu em có chút it khác biệt.  Ít ra là theo như tôi nghĩ.

Đôi tình nhân đang yêu nhau, thì sẽ nghe họ nói anh yêu em hoặc em yêu anh.

Anh chàng đang lờ mờ biết yêu, nhưng chưa ngỏ lời, sẽ rên rỉ một mình trong đêm vắng, tôi yêu em, tôi yêu em

Trong thơ văn, khi nghe ta yêu em thì đa số chỉ là độc thoại, và dường như nhân vật ta hơi già dặn hơn nhân vật em.

Thành thử khi viết lời dịch, tôi thường đắn đo về cái ý “không lời” này. 

Và đó là cái… nuance

Nuance cũng xuất hiện trong kỹ thuật hát.  Trong cách phát âm, trong cách hành âm, trong luyến láy, trong cách ngân.  Những li ti lặt vặt ấy tạo nên cái không khí mà người ca sĩ muốn truyền tải đến người nghe, là cái khung cho lời nhạc thấm vào lòng người.

Thánh Đường Trên Phố Vắng

Mờ tinh sương trên con phố vắng
Có em cùng bước với tôi về nơi thánh đường
Hồi chuông vang ngân nga cất tiếng
Gió reo lời hát đón ta bao là thiêng liêng

Nhớ mãi, nhớ mãi
Những lúc chúng mình bước vào thánh đường
Còn chăng đây bên tôi có chúa
Chúa trên thập giá
Chúa mang cùng tôi nỗi sầu
Sầu nhân gian thương yêu dối trá
Chóng quên hờ hững với nhau trong lời yêu thương

Quỳ bên em trông cao thánh giá
Chúa như nhìn xuống chứa chan tình thương chúng mình
Lời van xin dâng lên với chúa
Thiết tha cầu khẩn mãi cho trong lòng yêu nhau

Ngày qua đi trên con phố vắng
Có tôi lặng lẽ bước âm thầm qua thánh đường
Hồi chuông ngân nghe như tiếng khóc
Khóc cho tình cũ cách xa muôn đời trong tôi

Goodbye

Please don't wake me up too late
Tomorrow comes, and I will not be late
Late today when it becomes tomorrow
I will leave to go away

Goodbye (Goodbye)
Goodbye (Goodbye)
Goodbye, goodbye
My love, goodbye

Songs that lingered on my lips
Excite me now and linger on my mind
Leave your flowers at my door
I'll leave them for the one who waits behind