Nhạc & lời: Justin Hayward Lời Việt: Nguyễn Thảo Trình bày: Nguyễn Thảo Hòa âm & phối khí: Lê Vũ Ghi âm: ElevenSixteen Final mix: LeVuMusic Studio Photo & graphics: MarcMarc
NT: Thú thật là bản gốc bởi The Moody Blues tôi chẳng mấy thích, tuy vậy, có vài chuyện thật thú vị với ca khúc này. Ban nhạc The Moody Blues đã ghi âm với giàn The London Festival Orchestra để làm album Days of Future Passed, tuy giàn nhạc này… chẳng có thật. Giàn nhạc đã được tạo nên với một số nhạc công, ghi âm riêng rẽ, cắt xén và ráp vào nhạc bản của the MB, một hình thức công ty thâu nhạc đã muốn biểu diễn kỹ thuật về âm thanh nổi hai chiều (enhanced stereo sound technology), một kỹ thuật rất tân kỳ vào thời bấy giờ.
Bài nhạc này được viết bởi Justin Hayward vì một người nào đó đã tặng anh một… bộ ra giường trắng, lúc anh ta 19 tuổi, khi vừa chấm dứt một mối tình thật nóng bỏng và sắp lao vào một mối tình… nóng bỏng khác. Anh nói trong một cuộc phỏng vấn, “A lot of that came out in the song.” (có rất nhiều [xúc cảm của hai cuộc tình ấy] đã được ghi vào bài nhạc). Tuy vậy, anh lại rất hài lòng với những diễn giải từ khán thính giả. Anh cho rằng, họ đã thổi sức sống vào bài nhạc, đã mang lại những diệu kỳ qua nhiều ý tưởng khác lạ.
LV: Đây có lẽ là một trong những bài nhạc mà tự nó phát triển ngoài ý định ban đầu của tác giả. Có lẽ vào một tần số nào đó bài nhạc liên đới được với người nghe để tạo nên một cộng hưởng không ngờ được. Riêng tôi vẫn còn nhớ được lần đầu nghe nó trong đại hội nhạc trẻ Taberd dù ban nhạc cũng không phải là xuất sắc, âm thanh cũng không phải là tuyệt vời. Thế mà đã qua hơn 40 năm tôi vẫn còn nhớ được cái cảm giác lâng lâng khi nghe nó trong hội trường Taberd lần đầu tiên.
NT: Như bạn đã nói trước đây, trong một post khác, phiên bản blues của ca sĩ Bettye LaVette đã cho bạn một ấn tượng rất mạnh. Bà đã ghi âm ca khúc này vào năm 2010. Một người đã gửi điện thư cho JH kèm với bản MP3 của bà. Anh đã lắng nghe và đã bật khóc. Anh nói, “Tôi thật sự mới nghe lời bài nhạc này lần đầu trong đời.”
Đêm Bạch Lụa Trắng toát lụa trong đêm Bóng tối có khi nào phai Những lá thư còn nguyên vẹn Chẳng bao giờ gửi cho người Ôi, ta vẫn chưa nhận ra Ánh mắt như hồ thu Có rõ đâu là hư thực Chẳng biết nói sao bây giờ Vì ta yêu em Mãi mãi yêu em Ôi ta yêu em Đứng ngắm thiên hạ quanh đây Với những tay cầm tay Có biết trong lòng ta giờ Có nỗi đau như thế này Có kẻ nói riêng cùng ta Những ý nghĩ không biện minh Những ước muốn ta hoài mong đợi Sẽ có lúc nao tự nhiên thành Và ta yêu em… Nights in White Satin Nights in white satin Never reaching the end Letters I've written Never meaning to send Beauty I've always missed With these eyes before Just what the truth is I can't say any more 'Cause I love you Yes I love you oh oh oh I love you Gazing at people Some hand in hand Just what I'm going through They can’t understand Some try to tell me Thoughts they cannot defend Just what you want to be You will be in the end And I love you