Nhạc & lời: Burt Bacharach & Hal David Lời Việt: Lê Vũ & Nguyễn Thảo Trình bày: Lê Vũ Hòa âm & phối khí: Lê Vũ Ghi âm & final mix: LeVuMusic Studio Photo & graphics: MarcMarc
NT: Có nhiều bài nhạc tôi bắt đầu dịch từ khá lâu, nhưng vì lý do gì đó, đã bị ngưng lại và xếp vào trong một cái folder trong máy vi tính. Thỉnh thoảng tôi cũng xem lại, sửa chữa và thêm thắt đôi chút, nếu chưa hoàn chỉnh, thì lại cho vào folder tiếp. Bài Walk On By này là một trường hợp như vậy. Những cụm chữ let me grieve in private hoặc foolish pride is all that I have left đã làm tôi điêu đứng vì không sao dịch cho được gọn gàng, vừa vặn âm sắc.
LV: Một hôm nghe Diana Krall hát bài này thích quá, định gọi bạn dịch để làm. Nhưng sốt ruột nên cuối cùng làm liều thử dịch xem sao. Tôi tự nghĩ đằng nào thì tôi cũng sẽ phải gửi bản dịch đến cho bạn chữa.
NT: Vì vậy mà hôm nọ mới nhận được điện thư của bạn với bản dịch nháp. Tôi đem bản nháp của tôi ráp vào. Cắt chỗ này, dán chỗ nọ. Gửi lại cho bạn. Nhưng sau một đêm suy nghĩ, đọc lại, tôi thấy có nhiều chỗ không ổn. Dị dạng như Frankenstein. Tôi điện tin cho bạn để “thú tội”. Tôi bảo bạn, có những chữ bạn dùng tôi rất thích. Và xin bạn cứ tự tiện cắt dán lại.
LV: Thật không ngờ là bạn cũng có bản dịch riêng của mình. Thế thành ra tôi có công tác ráp nối hai lời dịch lại thành một. Mục đích chính của tôi là làm cho cho câu hát được trôi chảy, tự nhiên theo với nhịp phách của bài. Nói thì nghe dễ nhưng tôi cũng phải mất mấy đêm để thử tới thử lui.
NT: Nói về ngôn từ, khi bạn dùng chữ phớt là một chữ ngày xưa thường nói như phớt tỉnh Ăng-lê. Chữ này mang thời gian tính trong ngôn ngữ Việt, và hình như là tiếng lóng của dân chơi thời bấy giờ. Tôi đã phải đặt câu hỏi: nếu tôi gặp lại người yêu cũ (mà lòng mình vẫn còn đầy xúc cảm), liệu tôi có nói “cứ phớt đi” hay không? Rồi tôi lại nghĩ, biết đâu đấy, bạn có thể là dân chơi thời ấy ở Saigon trong khi tôi lúc bấy giờ vẫn còn lông nhông suốt ngày trên bãi biển Nha Trang, cho nên phớt mới có cái ấn tượng như vậy với tôi. Thôi thì cứ phớt qua.
LV: Thú thật là tôi chưa bao giờ là “dân chơi” dù ở nơi đâu, bạn nhé! Theo tôi hiểu thì “phớt tỉnh Ăng Lê” là nói đến phong cách cứng rắn, kềm chế không bộc lộ tình cảm của người Anh theo kiểu “mím chặt môi trên” của họ (tight upper lip). Cho nên khi tôi chọn chữ “phớt” là muốn mô tả cái cố gắng làm ra vẻ dửng dưng, lạnh lùng, cho dù trong lòng muôn lối ngổn ngang. Bởi thế xin bạn cứ phớt đi dùm tôi nhé.
Cứ Phớt Đi Nếu có (những) lúc thoáng thấy anh dường đang khóc Khi chúng ta thấy nhau giữa phố đông người Cứ phớt đi Cứ bước đi Hãy cứ xem Rằng chẳng hề trông thấy chi Dù là có đớn đau trong kín sâu Cứ mỗi khi (anh) thoáng thấy em Mắt anh lại cay xé Đừng dừng bước Mặc anh nhé Đừng dừng bước… Vẫn chưa tin đôi ta bây giờ xa cách Nên trái tim nát tan, cay đắng u buồn Cứ phớt đi Cứ bước đi
Cố thản nhiên Còn gì trong anh nữa đâu Chỉ đành dấu diếm đi Niềm đớn đau, nước mắt rơi suốt đáy tim Lúc em đòi chia tay (thì) Đừng dừng bước (để) Mặc anh nhé Đừng dừng bước… Walk On By If you see me walking down the street And I start to cry each time we meet Walk on by Walk on by Make believe That you don't see the tears Just let me grieve in private ‘Cause each time I see you I break down and cry And walk on by (don't stop) And walk on by (don't stop) And walk on by I just can't get over losing you And so if I seem broken and blue Walk on by Walk on by Foolish pride Is all that I have left So let me hide The tears and the sadness you gave me When you said goodbye Walk on by (don't stop) Walk on by (don't stop)
Nghe cũng lạ tai đó bạn Vũ ơi!
LikeLike