Vòng Nhật Nguyệt

• Nguyên tác: Sunrise, Sunset
• Nhạc: Jerrod Bock
• Lời: Sheldon Harnick
• Lời Việt: Nguyễn Thảo
• Trình bày: Nguyễn Thảo & Lê Vũ
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Ghi âm: ElevenSixteen & LeVuMusic
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Graphics: Concept by MarcMarc

NT:  Claude Lévi-Strauss định nghĩa truyền thống như những yếu tố văn hóa được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, thường có đặc điểm là bảo thủ và chống lại sự đổi mới.  Tevye, nhân vật chính trong vở nhạc kịch Fiddler on the Roof đưa ra một nhận xét rằng, nếu không có truyền thống, đời sống sẽ mất thăng bằng, dễ té như là một người đang chơi vĩ cầm mà đứng trên nóc nhà.

Vở nhạc kịch Fiddler on the Roof được viết vào năm 1964, nói về đời sống của những người Do Thái trên đất Nga khoảng đầu thế kỷ 20, vào lúc vận mệnh đất nước đang thay đổi, và sự đố kỵ thù ghét đám di dân càng ngày càng mãnh liệt.

Thù ghét vì người Do Thái luôn luôn sống theo truyền thống của họ, với hệ thống tư tưởng khác với người dân bản xứ.

Sự khác biệt thường gây ra nghi ngờ, đố kỵ, rồi dần dà thành ganh ghét thù hận.

Thù hận dẫn đến bạo động.

Trong một bối cảnh như vậy, ca khúc Sunrise, Sunset vang lên như một đóa hoa đẹp tuyệt vời.  Một đóa hoa của tình yêu thương, của thân phận làm người, của kiếp sống phù du.

Vào những ngày cuối năm, KẻJazz hy vọng Vòng Nhật Nguyệt sẽ mang đến với các bạn một chút ấm áp tình người, và một niềm hy vọng nhỏ nhoi nhưng bất diệt giữa cõi vô thường.

Vòng Nhật Nguyệt

Phải chăng mới hôm kia còn bế trong lòng?
Phải chăng mới hôm qua chập chững đi?
Mà nay lớn khôn, ta thật quá không ngờ
Từ hồi nao?

Người con gái nay như một đóa hoa hồng
Chàng trai rất hiên ngang đầy ước mơ
Mà ta nhớ hôm qua còn trẻ thơ ngơ ngác

Ngày qua, đêm lại. Ngày qua, đêm lại
Thời gian tựa con nước
Cây xanh non ngỡ như vừa mới đâm chồi
Nhưng hôm nay đã rộn ràng nở hoa

Ngày qua, đêm lại. Ngày qua, đêm lại
Thật nhanh tựa cơn gió
Xuân qua mau, chớm Thu tàn, đã Đông về
Mang theo bao nỗi vui buồn kiếp người

Giờ đây biết bao nhiêu lời nói cho vừa?
Đường kia sẽ đi xin từng bước êm
Từ nay xớt chia vui buồn có trong đời
Từng ngày trôi

Người con gái trông yêu kiều nép bên chồng
Tình yêu mãi xin cho nồng giấc mơ
Cầu cho mai sau muôn đời có nhau chung bước

Sunrise, Sunset

Is this the little girl I carried?
Is this the little boy at play?
I don't remember growing older
When did they?

When did she get to be a beauty?
When did he grow to be so tall?
Wasn't it yesterday when they were small?

Sunrise, sunset, Sunrise, sunset
Swiftly flow the days
Seedlings turn overnight to sunflowers
Blossoming even as we gaze

Sunrise, sunset, Sunrise, sunset
Swiftly fly the years
One season following another
Laden with happiness and tears

What words of wisdom can I give them?
How can I help to ease their way?
Now they must learn from one another
Day by day

They look so natural together
Just like two newlyweds should be
Is there a canopy in store for me?

2 thoughts on “Vòng Nhật Nguyệt”

Leave a comment