Nguyên tác: Boulevard of Broken Dreams Nhạc: Harry Warren Lời: Al Dubin Lời Việt: Nguyễn Thảo Trình Bày: Nguyễn Thảo Hòa Âm & Phối Khí: Lê Vũ Ghi âm & final mix: LeVuMusic Studio Photo by MarcMarc & Jhane Hoang Graphic Design: MarcMarc
LV: Thoạt tiên nghe được Boulevard of Broken Dreams trong một CD nhạc của Diana Krall tôi đã yêu chuộng giai điệu dễ lọt tai này. Sau đó lúc chuẩn bị những bài hát đầu cho nhóm KẻJazz tôi lại được nghe live Diana Krall trong bài này, thế là đề nghị bạn dịch nó ngay. Khi tìm tài liệu trên mạng thì vỡ lẽ ra là nhạc phẩm này thường được trình bầy theo điệu tango. Giai điệu và cách bỏ nhịp, bỏ nốt của bài cũng mang rõ nét tango. Lúc khám phá ra, ý định đầu tiên của tôi là bỏ bài này. Tôi không nghĩ là mình có thể chuyển một bài nhạc tango qua jazz. Nhưng tôi lại băn khoăn vì bạn đã bỏ công để hoàn thành việc dịch bài qua lời Việt. Một công việc không dễ dàng. Vì thế nên tôi đã quyết định hoàn tất hòa âm cho nhạc phẩm này. Để chuyển qua thành jazz ballad tôi cho bài chậm lại và dùng những hợp âm có những nốt nửa bậc như 7b9, 7b5, m6b5 để tạo nên những áp lực phá cách trước chủ âm của bài. Tôi dùng tiếng kèn oboe để dẫn dắt, đưa đẩy với tiếng hát ở những stanza nhỏ, tạo nên một đối thoại riêng trong bài. Guitar điện và sax được cho vào điệp khúc khi chord progression trở thành hài hòa, dễ nghe hơn. Có thể nói đây là cố gắng để jazz hóa một nhạc phẩm có khuynh hướng pop hơn jazz.
NT: Tôi rất đồng ý với bạn; nhạc phẩm này là một loại nhạc easy listening một thời. Nhưng tôi cũng đã nghe nhiều phiên bản trình bày theo kiểu jazz hoặc blues. Có lẽ ý nhạc là điều đã thúc đẩy tôi trong việc dịch thuật ca khúc này. Thường thường chúng ta hay nghe nhạc viết về tình yêu; bài nhạc này lại vẽ cho ta một hình ảnh bi đát của người buôn phấn bán hương. Một thứ “tình” được mua được bán. Tôi có cảm tưởng nghề ca hát cũng chia xẻ một phần nào đó cái bạc bẽo này. Ai cũng biết sau lớp phấn son ấy là bao nhiêu dấu vết của những giọt nước mắt xót xa?
Tôi rất phục hoà âm của bạn. Mang rất nhiều kịch tính mà vẫn có âm hưởng jazz, hoặc ít ra nó đã gầy dựng được không khí của thập niên ’30, ’40. Và tiếng trống nghe như những bước chân uể oải trên con đường tối đen: đại lộ của những trái tim đã hết rung động, những giấc mơ đã vỡ vụn tan tành.
Tôi còn đi mãi trên lề đường phố ấy Con đường tan vỡ ước mơ bao người Trong màn sương sớm, trong mùi son tàn Không cần say đắm, không cần ngỡ ngàng Cho người quên những giấc mơ lỡ làng Tôi cười, tôi khóc, đêm rồi ngày trôi qua Trong vòng tay đã tan bao giấc mộng Trong màn sương sớm, trong mùi son tàn Nhưng mà trong mắt xót xa đôi hàng Khi còn trên gối giấc mơ lỡ làng Vì nơi đây còn tôi hoài trông mong Còn lê bước trên lề phố khuya Mà hồn tôi thì quên đâu nơi nao Thành phố tháp chuông giáo đường cao Ân tình tôi đấy, vay mượn vài giây thôi Ai nào xin giữ thêm cho lâu dài Trong màn sương sớm, trong mùi son tàn Vẫn còn câu hát, bước chân nhịp nhàng Trên đường phố những giấc mơ lỡ làng
Boulevard of Broken Dreams
I walk along the street of sorrow The boulevard of broken dreams Where gigolo and gigolette Can take a kiss without regret So they forget their broken dreams You laugh tonight and cry tomorrow When you behold your shattered dreams And gigolo and gigolette Awake to find their eyes are wet With tears that tell of broken dreams Here is where you'll always find me Always walking up and down But I left my soul behind me In an old cathedral town The joy that you find here you borrow You cannot keep it long it seems But gigolo and gigolette Still sing a song and dance along Boulevard of broken dreams