Nhạc: Kurt Weill Lời: Maxwell Anderson Lời Pháp: Michel Vaucaire Lời Việt: Nguyễn Thảo Trình bày: Nguyễn Thảo Hòa âm & phối khí: Lê Vũ Phòng thâu: ElevenSixteen Final mix: LeVuMusic Studio Photo & graphics: MarcMarc
NT: Lệ thường, tôi hay chuyển dịch từ nguyên bản vì tôi vẫn tin là giai điệu của ca khúc được viết dựa trên tâm tình của lời ca. Hoặc ngược lại. Vì thế, bản chính chứa đựng những rung cảm của tác giả và nên được tôn trọng. Tuy vậy, gần đây, tôi đã dịch Trùng Khơi dựa trên bản Anh ngữ Beyond the Sea, là một phóng tác hơn là dịch tuy vẫn mang khá nhiều tình cảm của bản gốc. Lần này, lại chuyển từ J’ai peur de l’automne thay vì nguyên bản September Song.
Tại sao vậy? Chắc bạn thắc mắc. Cả hai bài nhạc đều nói về khoảng thời gian mùa thu. Nhưng bản tiếng Pháp mang sắc thái lãng mạn bâng quơ rất… Tây, trong khi tiếng Anh là lời thôi thúc người tình, khi đời người đang dần đi vào buổi hoàng hôn. Hơn nữa, trong nguyên tác tiếng Anh, những từ ngữ tháng năm, tháng chín, tháng mười, tháng mười một, tháng mười hai, là những tên làm cho tôi khó xử trong câu nhạc. Vì thế mà Nỗi Âu Lo Mùa Thu.
Nỗi Âu Lo Mùa Thu Chiều mùa thu chợt đến, gió bấc gây gây lạnh Chập chờn ngoài hiên, lay hàng cây Lùa vào phòng không bao chiếc lá vàng khô Lá vàng xào xạc kêu khóc than lời biệt ly Biết rằng mùa hè thôi sẽ qua đi mất Để rồi ngày mai, ta phải nói những câu giã từ Chắc gì gặp lại nhau, ai biết đâu Trời vừa chớm thu mong manh Nặng lòng muôn nỗi lo âu Ngày càng thêm u ám Chiều buồn thật như nhau Sợ rằng khi tiết thu sang Mùa của bao tiếc thương Tàn rồi câu mong ước Còn trong tim những vấn vương Nhìn trời xám trong tả tơi Ngày thêm bao loạn cuồng Đầy mây mù. Và bão giông Vì khi sớm thu sang đây Một mình nhớ thương Lặng nghe trong tim Sợ lo, ngẩn ngơ J'ai peur de l'automne L'automne est entré un soir tout d'un coup Il a poussé la fenêtre Brusquement, le vent souffle comme un fou Et des feuilles mortes volèrent partout J'ai compris que l'été avait pris fin Il faudrait nous quitter le lendemain Et pour très longtemps, peut-être Lorsque septembre vient, J'ai peur de l'automne Des tristes matins, Des soirs monotones J'ai peur de l'automne Saison des regrets Où l'espoir disparaît Dans les cœurs inquiets Sous le ciel gris et doux Les jours sont plus fous Nuages, orages Lorsque l'automne vient Je me souviens Et dans mon cœur Soudain, j'ai peur